Kiều Tâm chưa bao giờ đến Tây Giao, chỉ nghe mọi người nói Tây Giao chẳng có gì đẹp. Nhưng khi nàng tới đây mới phát hiện mọi người nói không đúng. Nơi này có núi non, chim chóc, cây hoa, lại có ruộng lua xanh mướt trải rộng, còn có dòng suối trong lành vắt ngang khiến người ta có cảm giác nhẹ nhàng, thoải mái.
Kiều Tâm mang theo cặp lồng đựng đồ ăn, đi dọc theo bờ ruộng, phấn khích đi vào biệt viện ở Tây Giao
Nàng vốn tưởng ở đây có một tòa biệt viện hoa mỹ, không ngờ vừa nhìn đã há hốc mồm ngạc nhiên.
Nơi này cũng chỉ có một gian nhà tranh năm gian, giống một nhà nông tầm thường.
Trước nhà tranh, bên ruộng nước có một người mặc áo tơi đang tất bận làm gì đó. Nàng tiến lên, có chút do dự hỏi:
– Này! Xin hỏi Tây Thành Vương gia ở đây sao?
Không phải nàng đi nhầm chứ?
– Cuối cùng nàng cũng đến, ta sắp chết đói rồi. Người nọ xoay người cười.
– Vương…Vương gia. Kiều Tâm thiếu chút nữa té ngửa
Người trước mặt mặc áo tơi, trông như nông dân chính là Hoa Đình Phong phong độ, nho nhã thường ngày sao?
– Thất thần làm gì? Trông ta rất kì quái sao?
Kéo ống quần, Hoa Đình Phong nhếch môi người
– Ưm… Vương gia như thế này trông rất… bình dị, gần gũi
Nghĩ nửa ngày nàng mới phun ra được mấy từ này.
– Nàng tới vừa khéo, xem xem phát minh của ta này.
Hắn cao hứng chỉ vào cỗ máy quái lạ ở bên cạnh.
– đây là cái gì? Kiều Tâm hiếu kì hỏi
Nhìn như đồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-oc-tang-phi/42175/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.