Vừa mới dâng trà đến cửa phòng Đông viện đã nghe được trận cười sang sảng.
– Đình Phong, không ngờ tiểu tử nhà ngươi cũng có ngày hôm nay, chuyến đi lần này đúng là không tồi, có trò hay để xem rồi. Một nam tử sung sướng nói.
– Mục Triển, chàng đừng vui khi thấy người gặp họa, xem Đình Phong giờ không hoảng hốt, còn có thể nhàn nhã vẽ tranh thì chắc chắn là hắn đã có đối sách. Một nữ tử nói dịu dàng như sương khói
– Giờ hắn ném chuột sợ vỡ đồ, bị đối phương trói tay trói chân, cho dù có cách chỉ sợ cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ thôi.
– Vậy sao? Hay chúng ta đánh cược đi…
Nữ tử nói chưa xong bỗng phát hiện Kiều Tâm đứng ở cửa thì không khỏi giật mình
Nam tử khi nãy đang cười cũng nhất thời cứng đờ, hai mắt nhìn nàng, không khí bên trong thoáng chốc trở nên quỷ dị, ngượng ngùng.
Hoa Đình Phong đang vẽ tranh, đang vẽ tranh mỹ nữ, dung nhan ái thê hắn giờ đã có chút mặt mày, thanh tú vô cùng.
Hắn thấy bốn phía yên lặng thì nghi ngờ xoay người, thoáng nhìn thấy Kiều Tâm thì có chút kinh hoảng.
– Tham kiến Vương gia
Ba người này vô cùng khó hiểu còn Kiều Tâm vẫn thản nhiên tiến vào:
– Nô tỳ dâng trà
– Nàng… Đầu bút Hoa Đình Phong run lên: – Ai bảo nàng làm chuyện này?
– Hồi bẩm Vương gia, trong phủ có khách quý, mọi người đều bận rộn, Kiều Tâm nhàn rỗi nên giúp mọi người chút việc thôi
Lời nói dối đã chuẩn bị sẵn giờ nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-oc-tang-phi/42174/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.