Mười phút sau, Bố Nghiêu rốt cuộc minh bạch dụng ý của Diêu Vũ Lâm. Là lão đại muốn dẫn cậu ra ngoài, là đi đâu nhỉ? Không lẽ đến công ty?
Cậu ở trên ghế phụ thành thành thật thật nằm, kỳ thật cậu rất muốn bò lên thành ghế dựa, nhìn xem phong cảnh ngoài cửa sổ. Nhưng cậu vừa mới phạm sai lầm, e là làm vậy sẽ bị hiểu lầm không ngoan.
Diêu Vũ Lâm hôm nay tự mình lái xe, trên xe chỉ có hắn cùng Bố Nghiêu. Cậu trộm nhìn sườn mặt Diêu Vũ Lâm đánh giá, lúc lái xe trên người lão đại không ngừng tản mát mị lực nam nhân, khiến cậu không nỡ dời tầm mắt.
Sao một người lại có thể vừa đẹp trai vừa tài năng đến vậy? Biết diễn xuất, biết kinh doanh, còn biết lái xe, có cái gì mà lão đại nhà cậu không biết?
Xe ngừng ở trước cửa một tòa cao ốc, lối lên có hai người đứng giữ cửa, cung kính mở cửa xe Diêu Vũ Lâm, một người nhanh nhảu muốn ôm Bố Nghiêu lên thì bị Diêu Vũ Lâm ngăn lại.
Cậu kia ngây ngốc đứng ở cửa xe, không biết làm sao, liền thấy Diêu Vũ Lâm khom lưng bế Bố Nghiêu lên, ôm vào lồng ngực, tâm tình hai cậu nhỏ nhẹ nhàng lay động.
Bố Nghiêu trong lòng Diêu Vũ Lâm đang rảo bước tiến lên, quay đầu nhìn lại, quả thật không đành lòng thấy nét mặt hoảng sợ của hai cậu bé giữ cửa kia.
Từ cửa cao ốc đến phòng tổng giám đốc, dọc đường đi luôn có người chào hỏi. Mà Diêu Vũ Lâm chỉ nhẹ nhàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-oc-tang-mieu/2907512/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.