"Lão đại, Lưu Văn đã lên máy bay rồi ạ."
Minh Triết cúi đầu, đứng đằng sau lưng ghế của Mạc Khiết Thần báo cáo. Gương mặt của anh ta trông rất nghiêm túc, giọng nói khá cứng nhắc, nghe có vẻ căng thẳng hơn bình thường. Mà nam nhân ngồi trên ghế lại chẳng có việc gì, nhàn nhã xoay điếu thuốc trên tay, bình tĩnh đọc những văn kiện trên máy tính.
"Ừ, về thì bảo Lưu Văn đến gặp tôi."
Mạc Khiết Thần mỉm cười, nhấn xoá đoạn văn kiện trên máy tính, khôi phục về màn hình chính.
"Lão đại, chuyện của cô Phong Miên..."
Minh Triết trông thấy những thông tin mà Lưu Văn vất vả mới lấy được bị xoá đi hoàn toàn, trong lòng không hiểu, đành lên tiếng hỏi. Anh ta không cam lòng cho sự nguy hiểm mà Lưu Văn đã phải trải qua.
"Phong Miên làm sao?"
Nam nhân trên ghế nghiêng đầu, dịu dàng nhìn thuộc hạ của mình. Vẻ mặt không có chút nào là đe doạ, thậm chí còn vô cùng có ý định muốn nghe ý kiến của anh ta. Nhưng sống lưng lạnh toát của Minh Triết cảnh báo cho anh ta biết sự nguy hiểm đang cận kề, anh ta không nên tiếp tục đυ.ng chạm vào giới hạn của hắn nữa.
"Dạ không ạ."
Minh Triết cúi thấp đầu.
"Đi xử lý người trong căn phòng kia đi."
"Vâng."
Âm thanh đóng cửa vang lên. Mạc Khiết Thần cụp mắt, ấn vân tay mở camera của nhà chính Mạc gia. Gần năm mươi màn hình hiện ra, cảnh quay từng góc từ cửa vào đến nhà chính, người làm mỗi người một việc, lão quản gia đứng trong sân vườn chỉ đạo. Hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-oc-tang-kieu/4618258/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.