Búp hoa bé xinh ướt đẫm, làn da trơn láng đem lại xúc cảm mịn màng không nỡ buông tay. Tâm trạng của người nọ bỗng dưng trở nên vui vẻ, mò mẫm xoa lên búp hoa nhỏ còn lại, thành công làm nó đứng dậy, hồng hào nở rộ.
"Đừng, Đừng liếm mà..."
Hai mắt đầy nước, giọng nói ngọt ngào trở nên khàn khàn, nức nở van nài. Phong Miên cố gắng muốn đẩy đầu Mạc Khiết Thần ra nhưng không được, càng lúc càng cảm thấy hoảng hốt, cơ thể bị kích thích không ngừng giật nhẹ theo từng động tác của hắn.
Ấm nóng đảo quanh, nút lưỡi tạo thành vệt nước lóng lánh kiều diễm.
Phong Miên mềm nhũn như người không xương, có thể ngồi thẳng lưng được đều dựa vào bàn tay hắn đang giữ vững sau lưng mình. Điểm nhỏ bị khiêu khích đứng thẳng trong khoang miệng nóng bỏng, liên tục bị chiếc lưỡi ranh mãnh cuốn lấy không tha. Xung quanh được âu yếm bao bọc trong lòng bàn tay hơi chai sạn, mê muội mà ma sát không ngừng. Hơi thở nặng nề nóng hổi, phả vào cơ thể nhỏ nhắn, khiến nó cũng nhiễm phải khí nóng.
Gương mặt kiều diễm đỏ bừng, ngay cả tại cũng đỏ không kém. Cô gái nhỏ lần đầu tiên trải qua cảm giác khác lạ, không biết nên đối mặt ra sao trước sự tình càng lúc càng vượt quá tầm kiểm soát, chỉ có thể nương theo sự dẫn dắt của hắn.
"Phong Miên, em muốn biết lúc đó tôi đã nghĩ gì không?"
Mạc Khiết Thần đột nhiên nổi hứng trò chuyện. Hắn dựa mặt vào mảnh mềm mại trên người cô, ngửa đầu lên nhìn được xương hàm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-oc-tang-kieu/4618256/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.