Tâm trạng của Mạc Khiết Thần tốt đẹp, việc Phong Miên không trả lời yêu cầu của hắn rất nhanh đã được hắn bỏ qua. Mạc Khiết Thần trầm ngâm nhìn cánh môi mềm, không biết suy nghĩ gì liền vén chăn, chen lên giường.
"Tiên, Tiên sinh?"
Phong Miên bị đẩy sang một bên cũng không có cách nào phản kháng.
"Có chuyện gì sao?"
Cánh tay rắn chắc tìm đến vòng eo thon, không tốn công sức ôm vào lòng một cơ thể mềm mại. Gương mặt cô đỏ bừng, bị ấn vào trong l*иg ngực mạnh mẽ. Phong Miên cựa quậy ngẩng đầu lên, chỉ nhìn được đường xương hàm tinh tế của Mạc Khiết Thần.
"Kh, Không có..."
Phong Miên lắc đầu, nằm im trong lòng hắn.
Dù sao cô cũng chỉ là một "sủng vật" mà hắn đã đấu giá. Nếu ngay đến cả việc này cũng không muốn làm, chẳng phải cô sẽ bị đuổi ra khỏi đây luôn sao?
Nghĩ vậy, bàn tay đang đặt ở trước ngực mon men đi xuống, nắm lấy vạt áo của Mạc Khiết Thần.
"Vậy... Em chúc ngài ngủ ngon."
Hắn không đáp lại, bình thản nhắm mắt, bàn tay ôm lấy eo cô vỗ vỗ nhẹ nhàng. Gương mặt hơi cúi, chóp mũi liền ngập mùi hương của mái tóc cô.
Là mùi thảo mộc...
Ánh sáng đột ngột chiếu tới phá hỏng giấc ngủ không mộng mị. Cô gái nhỏ mơ màng, đôi mắt long lanh chớp nhẹ mấy cái liền cụp xuống, dụi mặt vào chăn gối êm ấm.
"Tiểu thư Phong Miên, tôi đến để thay thuốc cho cô."
Ngón tay trắng nõn ngọ nguậy, túm lấy một góc gối ngủ. Phong Miên nhíu mày, xoay người sang hướng khác, không để ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-oc-tang-kieu/4618243/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.