Lưu Mạch rời khỏi điện Bác Vọng thì sắc trời còn sớm. Nhữngngày trước Lưu Triệt không có ở Trường An, Lưu Mạch bận rộn công việc đến ngậpđầu. Hôm nay Lưu Triệt đã trở về, hắn thoáng cái đã rảnh rỗi hơn rất nhiều nênkhông muốn về điện Bác Vọng, quay đầu lại bảo: “Thành Liệt, đi lấy một chiếc xengựa bình thường. Chúng ta ra ngoài cung chơi một chút.”
Sáng sớm trên đường Trường An rất náo nhiệt, cỗ xe ngựa màuxanh chạy trên phố như một giọt nước thấm vào biển rộng, không người nào chú ý.
“Chủ nhân”, Thành Liệt cười hỏi, “Tới lầu Thanh Hoan chứ?”
“Thôi đi.” Lưu Mạch suy nghĩ một chút, “Chạy vòng quanh phốxá một vòng rồi tính sau.”
“Tuân lệnh.” Thành Liệt đáp một tiếng rồi bảo với phu xe ởngoài mành. Phu xe giảm tốc độ, cỗ xe chầm chậm lăn bánh trên phố. Thanh âmhuyên náo truyền tới tai Lưu Mạch chính là thanh âm của đô thành Trường An phồnhoa nhất Đại Hán, là thanh âm cãi cọ, mua bán, gọi nhau của rất nhiều người sốngtrong thành. Tương lai sẽ có một ngày, từ thành thị cho tới quốc gia này đềugiao vào tay hắn. Hắn có thể vượt qua phụ hoàng của mình, kiến tạo nên một triềuđại càng hưng thịnh hay không?
Lưu Mạch nghĩ như vậy, nghe tiếng bánh xe lăn dần tới phíanam thành bỗng nhiên dừng lại, liền vén rèm hỏi, “Có chuyện gì?”
“Điện hạ”, ngoài mành, giọng Thành Liệt vui vẻ, “Gặp ngườiquen rồi.”
“Ồ?” Lưu Mạch nhìn sang, quả nhiên thấy cách đó không xa cómột cỗ xe ngựa màu xanh ngọc rộng rãi sang trọng, hiển nhiên không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-oc-han/3226047/quyen-4-chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.