Lưu Mạch nhăn nhó, không phải cậu không biết vừa rồi biểu hiệnhơi quá mức, chỉ là thói quen lúc cần đứng ra tuyệt đối không lùi bước, muốn cậuthu mình lại là chuyện quá khó khăn. Đến lúc trở về lữ điếm, đám thương nhânnghe nói đã nhận được sự đồng ý của Quốc vương đều mừng rỡ, lập tức bắt tay vàochuẩn bị. Bọn họ còn chưa kịp tìm kiếm cửa hàng đã có quý tộc Thân Độc nghe nóiđoàn sứ thần nhà Hán dâng lên lễ vật cực quý nên tìm tới cửa. Giá thương phẩm bịđẩy lên rất cao nhưng vẫn nhanh chóng bán hết sạch. Lưu Mạch nhìn thấy thì kinhngạc, thở dài, “Tang thúc thúc nói rất đúng, mua bán ở nước ngoài quả nhiên làthứ kiếm ra tiền nhất.”
Bọn họ đổi lại một ít tiền Thân Độc để ra phố du ngoạn. LưuMạch rong ruổi đến một thương điếm, thấy trong quầy bày một thanh chủy thủ congcó đuôi bằng ngà voi trắng, nhớ lời hứa sẽ đem lễ vật về cho Lưu Sơ liền nói,“Đem ta xem.”
Ông chủ lại không nghe được tiếng Hán, ngơ ngác nhìn sang,Lưu Mạch lập tức hiểu ra, vội vàng nói lại bằng tiếng Thân Độc trúc trắc, “Tamuốn xem.”
Chợt nghe giọng dễ nghe của một cô gái, “Ta muốn cái này”,nói xong cánh tay thon thả của cô chỉ trúng vào thanh chủy thủ Lưu Mạch vừa chọn.
Ông chủ đứng đực ra, không biết xử lý thế nào. Lưu Mạch mỉmcười, cậu vốn đã được mẫu thân dạy không nên tranh chấp với con gái, liền khoáttay bảo thôi rồi rời khỏi cửa hàng. Cô gái kia vội vàng trả tiền, cầm thanh chủythủ, quay người hấp tấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-oc-han/3226034/quyen-3-chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.