“Nghiên Nhi!” Công chúa trưởng Bình Dương đưa tay mơn trớnkhuôn mặt mềm mại của Lý Nghiên. Nàng ta nhìn cô gái trẻ trung mỹ lệ như vậythì càng thấy mình ảm đạm, thoáng cái đã gần năm mươi rồi. Lưu Tịnh đứng thẳnglưng để không cho người khác nhận thấy điều đó. Nàng ta là công chúa trưởng tônquý của Đại Hán, dù tuổi trẻ đã dần rời đi thì vẫn cực kỳ cao quý khiến ngườikhác không dám nhìn thẳng. Không hiểu sao, Lưu Tịnh lại chợt nhớ tới cô cô củamình, Công chúa trưởng Quán Đào. Lúc còn là thiếu nữ, nàng ta đã đứng bên cạnhmẫu thân tận mắt chứng kiến cô cô thông minh khéo léo, lo liệu chu toàn khiến cảtổ mẫu và phụ hoàng lấy làm kính nể. Nhưng vị cô cô giỏi giang đó đưa được congái của mình ngồi lên ngôi vị hoàng hậu lại dần trở nên cố chấp đến nỗi tầmnhìn trở nên thiển cận, cuối cùng dẫn đến kết quả A Kiều bị phế.
Sau này Triệt Nhi lên làm hoàng đế, nàng ta cũng học theocách của cô cô tiến cử mỹ nữ cho đệ đệ, cuối cùng nâng đỡ cho Vệ thị hưng thịnh,đáng để kiêu ngạo. Nhưng đến ngày hôm nay thì có phải nàng ta đang tự sa vào cốchấp giống như cô cô của mình năm xưa, không cách nào tự kiềm chế? Trong lòngLưu Tịnh mơ hồ hiện lên những ý nghĩ u ám này nhưng ngoài mặt vẫn rất bình thản,hỏi, “Nghiên Nhi, ngươi có biết dụng ý của ta năm đó khi đưa ngươi về phủ BìnhDương hầu không?”
Lý Nghiên không nói gì nhưng ánh mắt sáng hẳn lên, ngay cảkhuôn mặt cũng ửng hồng, trông cực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-oc-han/3226020/quyen-3-chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.