Ngoài Thân phủ truyền tới những tiếng huyên náo, LưuTriệt cau mày, “Xảy ra chuyện gì vậy?”
Quản gia đi vào bẩm, “Có một phương sĩ[1] tới ngoàicửa, ăn nói lung tung, ý là trên nhà sắc tím vờn quanh, tất có quýnhân.” Khuôn mặt ông ta tỏ vẻ chê cười, biểu thị ý không tin.
[1] Phương sĩ: Người cầu tiên học đạo.
Lưu Triệt nghe vậy rất ngạc nhiên, thực sự hôm nay ytới Thân phủ là do ý thích nhất thời chứ trước đó chính bản thâncũng chưa từng nghĩ đến. Như vậy chẳng lẽ người này đúng là có thểthông với thần linh hay sao?
“Cho người đó vào đi!”, Lưu Triệt bình thản ra lệnh.Y làm đế vương nhiều năm nên đã quen ra lệnh, quên mất cả thân phậnlàm khách của mình. Quản gia ngạc nhiên nhưng khiếp sợ khí thế toátra từ người của Lưu Triệt nên cũng chỉ biết vâng dạ.
“Bần đạo họ Lý, người bên cạnh gọi ta Thiếu Ông.”Phương sĩ đứng dưới đại đường chắp tay ngẩng đầu nhìn lên, dù y phụclam lũ nhưng dáng vẻ khá khí phách, “Bệ hạ ở đây, Thiếu Ông có lễ.”
Trần A Kiều nhíu mày, nhớ tới chuyện Lưu Triệt nửađời sau hết lòng tin theo phương sĩ, hao phí vô số tài lực để cầuđạo trường sinh, chắc có lẽ bắt đầu từ vị Lý Thiếu Ông này.
“Lý tiên sinh có bản lĩnh gì?”, Lưu Triệt hỏi.
“Bần đạo có thể nói chuyện với linh hồn.”
“Trẫm cũng đang không muốn gặp người”, Lưu Triệt phấttay. Lý Thiếu Ông không khỏi ngạc nhiên.
A Kiều nháy nháy mắt gọi Lưu Sơ lại dặn dò mấy câu.Lưu Sơ gật đầu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-oc-han/3226019/quyen-3-chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.