Sau khi rời viện của An Thị, Hạ Hà đưa danh mục quà nhận được hôm nay cho Diệp Trọng Cẩm xem.
Danh sách chẳng khác mấy so với những năm trước.
Trừ người nhà, Diêu Trân và Nhược Dao đường tỷ năm nào cũng chuẩn bị hậu lễ, bên phía ông bà ngoại mỗi năm đều là ngọc Phật hoặc tượng Bồ Tát, giờ mà đem bày ra phỏng chừng chắc cũng đủ để xây thành một cái am nho nhỏ, hai người cậu kia vẫn luôn tròn vai tròn vế, không quá quý cũng không mất mặt, Linh Vi biểu tỷ làm cho y một cái túi hương bằng tơ vàng, mặt túi thêu mấy hạt nam hải trân châu, vừa quý lại vừa tao nhã.
Lục Tử Diên thì thích tặng mấy món đồ chơi cổ quái, năm nay tặng y một bộ mạt chược làm từ xương thú, bên ngoài sơn ít màu sắc, khắc lên thêm ít hoa văn, mặt trên còn tặng kèm thuyết minh cách sử dụng, trông bắt mắt cực kỳ.
Tiêu Dao vương thì càng tùy hứng, quà mỗi năm nhỏ thì trái cây bánh ngọt, lớn thì tranh chữ đồ cổ, phàm y thấy thích cái gì là tặng ngay cho Diệp Trọng Cẩm cái đó.
Ngoài ra còn phải kể đến nhị công tử của La gia, bởi vì thân thiết với ca ca y nên năm nào cũng tặng y lễ vật quý trọng.
Diệp Trọng Cẩm lướt xuống phần dưới của danh sách, ở dưới cùng là ba chữ “Phủ tướng quân”.
Nếu đã tặng lễ, vậy nghĩa là đã bỏ qua hiềm khích lúc xưa.
Diệp Trọng Cẩm cong môi, đưa lại danh sách cho Hạ Hà, căn dặn: “Tạm thời thu hết vào tư khố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-ngoc-ky-ngoai/1200631/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.