Ngân chưa biết phải nói sao về công việc lỡ chồng có hỏi, nhưng tiếc là suốt cả chiều rồi tối hôm ấy, đến tận sáng hôm sau Bảo vẫn không về, điện thoại chồng Ngân cũng không liên lạc được. Bảo chỉ gọi điện cho mẹ chồng Ngân báo anh đi công tác, như vậy cũng là lời khẳng định Bảo và Ngân đang có chiến tranh, chiến tranh đầu tiên trong mối quan hệ êm đềm của hai người suốt bốn năm qua.
Ôm con trằn trọc đêm thâu, Ngân chỉ biết thở dài, nước mắt cũng từ đâu kéo đến ướt gối. Ngân có sai lầm không? Không… công việc là điều bất cứ người phụ nữ nào cũng cần phải có, ở nhà mãi mới là sai lầm, vậy sai lầm không phải ở Ngân, có lẽ nào… Bảo có vấn đề? Anh chỉ lấy cớ để có thể tránh mặt Ngân, để có thể ung dung ở bên người khác? Ngân chẳng muốn nghĩ vậy một chút nào, nhưng rõ ràng Bảo thực quá đáng, quả thực là quá đáng! Bảo càng như vậy, Ngân càng phải cố gắng giữ sự độc lập cho bản thân mình, vạn nhất trong trường hợp xấu dù chẳng muốn thì Ngân vẫn có được quyền lợi cần thiết.
Sáng hôm sau, Ngân phải dậy từ năm giờ, đi chợ giờ này cũng không có nhiều thứ để mua, cô cũng không có thời gian mà làm xôi cho bà Dư, đành làm một món ăn sáng rồi làm vài món bữa trưa đơn giản cho cả hai mẹ con bà Dư. Sáu rưỡi sáng, Ngân trang điểm xong xuôi, mang cu Mầm đến bấm chuông trường mầm non Họa Mi của bà Tám, cô chẳng thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-ngan-ben-them/3387469/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.