“Sao thế?” Hoàng hậu ngừng lại, không định ăn cái bánh nữa. Di Nguyệt vờ chớp chớp đôi mắt to tròn của mình. Nàng xin phép hoàng hậu rồi cầm lấy một cái bánh, bẻ làm đôi, đưa lên mũi ngửi một chút. Nàng thử lại vài lần nữa rồi nói: “Mẫu hậu… bánh này ở đâu thế ạ?”
“Hả? À… vài ngày trước ngự thiện phòng đưa tới, mẫu hậu cảm thấy khá thích. Sao thế? Có vấn đề gì sao?” Lý hoàng hậu có chút lo lắng.
“Mẫu hậu… nữ nhi mạn phép thử một chút nhé? Chỉ một chút thôi” Di Nguyệt ngước đôi mắt long lanh nhìn mẫu thân nhà mình. Lý hoàng hậu nghĩ nàng muốn nghịch, tuy không thật sự nghi ngờ điều gì nhưng người vẫn muốn chiều nàng. Di Nguyệt gọi một nha hoàn khác lên chuẩn bị cho nàng một chung rượu.
“Nguyệt nhi, con cần rượu làm gì thế?” Đúng lúc này, Quang Thuận đế rãnh rỗi cũng ghé sang đây. Ông nhìn dĩa bánh trên bàn, lại nhìn vẻ mặt bất đắc dĩ của Lý hoàng hậu thì không khỏi tò mò. Lý hoàng hậu cười nói: “Thần thiếp không rõ, Nguyệt nhi nói muốn thử gì đó.”
“Phụ hoàng ~ Nữ nhi được các quan thái y dạy cho, có một số loại độc phải nhờ rượu mới biết được.” Di Nguyệt tươi cười, chạy từ chỗ Lý hoàng hậu sang chỗ Quang Thuận đế. Ông mỉm cười xoa đầu nàng: “Haha, trẫm nghe nói cả tháng nay con cứ chạy tới chỗ Thái y viện, hóa ra cũng học chút điều hay ho à? Con nghi ngờ có người bỏ độc mẫu hậu con sao?”
Cả hai người lớn đều cười, Di
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-loan-khai-hoan-ca/2680709/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.