Mao Văn Kỳ bĩu môi :
- Muội đợi không được...
Đang nói nửa lời lại thấy Mặc Nhất thượng nhân cũng đứng dậy tuyên một câu Phật hiệu lớn tiếng :
- Thiên đạo tuần hoàn, báo ứng không sai, mọi sự đều có định số. Không phải vật báo ứng cho ta, tranh cũng vô ích. Những mong chư vị thuận thiên hành sự.
Áo cà sa phất nhẹ, lão bước xuống cầu thang, và rời khỏi tửu lâu, không hỏi thêm gì về Tam Tài Bảo Tàng đó nữa.
Mọi người ngơ ngác nhìn nhau. Lúc này bức màn bí mật vốn đang được hé mở, không ngờ nay lại dừng lại một cách đột ngột, khiến cho mọi người như chìm đấm trong chín tầng mê vụ. Rồi đây sự tình sẽ ra sao, không có ai biết trước.
“Cùng Thần” Lăng Long cúi đầu trầm mặc một hồi, chợt giậm chân nói :
- Cùng Gia bang chúng ta thiên sinh cùng mệnh, bảo vật đó không có duyên vào đến tay ta.
Lão cười một tràng dài, vung tay hô :
- Đi, đi, đi. Chúng ta ăn uống no say, còn ngồi đây làm gì?
Lão phất tay áo bước xuống lầu trước. Một lão khác của Cùng Gia bang đứng dậy, đôi mắt trừng nhìn Mao Cao như định nói gì nhưng Lăng Long đã gọi đi, lão ấm ức không nói được. Cả nhóm cùng kéo nhau rời khỏi tửu lâu. Như vậy Mao Cao càng đắc tội với Cùng Gia bang.
Mậu Văn nhìn theo sau lưng nhóm Cùng Gia bang, gật đầu tán thán, chợt quay sang hỏi nhỏ Hồ Chi Huy :
- Tiểu đệ thỉnh giáo Hồ huynh một điều. Mao đại hiệp Và Hồ huynh đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-kiem-tan-cot-lenh/7492/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.