Vừa nghe xưng danh, Ngân Tiêu Khách tái mặt, nhưng chỉ thoang qua một tí giữ lại bình tĩnh ngay.
Y liền đưa tay cởi chiếc sáo bạc treo ngang lưng, trầm giọng nói :
- Trên giang hồ này, Mâu mỗ chưa hề nghe một nhân vật nào là Tu La thư sinh hết. Tiểu tử, một vô danh tiểu tốt không được phép nói chuyện nhiều trước mặt ta, mày có kiếm hãy rút ra giữ mình.
Tu La thư sinh mỉm cười ngạo mạn nói :
- Thiếu gia không cần dùng đến kiếm.
Chàng vừa nói, thân hình đột nhiên bay vút lại gần, cổ tay trái khẽ vung lên, mu bàn tay quay ra ngoài, phất nhẹ vung về phía trước.
Ngân Tiêu Khách vốn là tay lão luyện giang hồ, kinh nghiệm đầy đủ, võ công cao cường vừa thấy Tu La thư sinh vai trái động đậy, tả chưởng phát ra đã vội vàng múa lên một vòng chiếc sáo bạc lấp lánh, tỏa ra một làn ngân quang chói mắt, chặn đứng chưởng lực của đối phương rồi kinh ngạc nói :
- Ồ, Tử Dương thủ! Tiểu tử, mày là người gì của Cầm Linh Quân?
Miệng hỏi nhưng hắn vẫn quay tít chiếc Ngân tiêu rít lên vo vo như tiếng sáo. Từ ngọn Ngân tiêu, một luồng chỉ bạc tóe ra nhưng như chớp, điểm thẳng vào dầu vai của Vi Hành Thiên.
Hắn dùng thế “Quỳ Tiến Phi Lâu” định điểm ngay vào huyệt Kiên Tĩnh của đối phương, nhưng luồng ngân quang chưa đi đến đích bỗng nhiên hắn hự lên một tiếng lớn, thân hình ngã vật ra đằng sau.
Vi Hành Thiên thấy mình chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-kiem-lenh/2139505/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.