Vệ Thiên Tường vội đáp :
- Dạ, cháu vẫn lắng tai nghe đấy ạ!
Ông già lạnh lùng nói :
- Mày có biết con người có duyên số may mắn lượm được cuốn sách nhỏ này của võ lâm, đối với lão là ai không?
Vệ Thiên Tường nực cười nghĩ bụng :
- “Ông già cắc cớ thật, kẻ lượm được sách là ai, đối với ông ta có liên hệ gì nếu ông không nói ra, ai mà biết nổi?”
Chàng lắc đầu đáp :
- Cháu không được biết. Lão trượng hãy nói mau lên.
Trong ý Vệ Thiên Tường muốn hỏi ông kể mau để còn thì giờ đi tìm kiếm sáu vị thúc thúc. Thế mà ông lão lại nghĩ ra bằng một lối khác. Ông cho rằng chàng ta thích chí nóng lòng muốn được nghe tiếp nên có vẻ hài lòng và hứng thú, cười ha hả, đưa tay chỉ lên sống mũi mình nói :
- Người được cuốn sách này là sư điệt của già đấy.
Vệ Thiên Tường cho rằng đến đó đã xong rồi nên vội đứng dậy chắp tay vái nói :
- Cháu đội ơn lão trượng chiếu cố hậu tứ thật rất cảm kích...
Ông lão xua tay rối rít nói :
- Già này chẳng ưa lễ nghi phiền phức, mày hãy ngồi xuống đây, còn nói nhiều chuyện hay lắm.
Vệ Thiên Tường đành phải nói thật :
- Thưa lão trượng, lần này lên Nhạn Đãng sơn, cháu vì có hẹn cùng sáu vị thúc thúc nên bây giờ cần phải đi tìm kiếm các vị ấy mới kịp.
Ông già bất bình, trợn cặp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-kiem-lenh/2139469/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.