Thấy Thôi thị niềm nở dịu hiền như một bà từ mẫu, Vệ Thiên Tường cảm thấy muôn vàn cảm xúc, vội vàng đứng dậy chắp tay lạy nói :
- Nếu được vậy, thì tiểu điệt xin kính bái đại thẩm, cùng Phụng... muội.
Thôi thị mỉm cười nó :
- Phụng nhi, sao chưa chào gọi Tường ca đi con!
Lăng Vân Phụng đỏ mặt vì thẹn thùng lẫn sung sướng, bẽn lẽn cất tiếng kêu nhỏ :
- Tường ca ca!
Sau đó Vệ Thiên Tường nói :
- Tối hôm qua chỉ vì tiểu điệt vô ý bị lầm kế nên mới bị chúng hại ngầm. Nếu căn cứ vào tài nghệ của Hắc Phi Yên và Kim Diện Nhị Lang, tiểu diệt cũng thừa sức đối phó. Hơn nữa gần đây sáu vị thúc thúc cũng lục đục về đủ mặt. Hiện nay nhật kỳ đã gần tới, tiểu điệt xin phép được bái biệt.
Lăng Vân Phụng nghe Vệ Thiên Tường muốn đi ngay không khỏi ngẩn ngơ, mặt mày buồn rười rượi, nghẹn ngào không nói được lời nào.
Thôi thị thừa rõ trách nhiệm và việc làm của Vệ Thiên Tường là quan trọng và cấp bách, không tiện nài nỉ lưu lại, chỉ gật đầu nói :
- Hiền điệt cần lên đường đi ngay, già này không dám giữ lại. Nhưng có một điều suýt quên mất. Số là trước khi già biết, Điểm Thương Vạn đại hiệp có dặn rằng, sau đó ba tháng, hiền điệt nên tới Kim Lăng tìm y. Vậy chúng ta nên nhớ kỹ để cùng hội ngộ nơi ấy nhé.
Vệ Thiên Tường chắp tay vâng lời, cất tấm mặt nạ vào bọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-kiem-lenh/2139468/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.