Mùa xuân, tháng ba, nhân gian tươi đẹp.
Ở một nơi nào đó trong thành phố Hoa Nam, bên trong một gian phòng khách trong khách sạn.
“Thượng Dương! Mẹ cậu gọi video cho cậu này!”
Thượng Dương đi từ trong phòng vệ sinh ra, ánh mặt trời sáng rực ngoài cửa sổ thật chói mắt, anh giơ tay che lại rồi mới cầm lấy di động xem.
Nhưng không nhận, đổi lại gọi cuộc gọi thường, nói: “Mẹ, có đồng nghiệp ở đây, gọi video không tiện…… vâng, tới rồi, thuận lợi…… Đại khái tầm hơn mười ngày là có thể trở về, còn chưa chắc lắm…… con biết rồi, mẹ cũng vậy, hôm nay ba con thế nào?…… Được, vâng, tạm biệt.”
Anh cúp máy xong, một đồng nghiệp đang nằm chơi di động trên cái giường khác trong phòng nói: “Khá thật, sao lại ném nồi cho tôi thế? Tôi đang ăn mặc đoàng hoàng thế này sao không thể gặp mẹ cậu? Có cái gì mà không tiện a?”
Thượng Dương nói: “Chơi di động của cậu đi, nói nhảm nhiều vậy.”
Đồng nghiệp nói: “Ba cậu thế nào rồi?”
Thượng Dương ngừng lại một chút, mới đáp: “Vẫn ổn, hôm nay xuống lầu được rồi, ông ấy có thể tự mình đi dạo xung quanh, không cần người đỡ nữa.”
“Vậy thì tốt.” Đồng nghiệp nói, “Hai ngày đầu năm phải nằm trong viện, ba mẹ tôi lo lắng gần chết, tuổi này mà đột quỵ nhồi máu não…… May mắn là còn cố được, vẫn là ý chí cách mạng của thế hệ trước quá ngoan cường, đúng là tấm gương cho chúng ta.”
“Ừm.” Thượng Dương qua loa lên tiếng, ngồi ở cuối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-gia-hien-di-noi-nao/2638834/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.