(*) trích bài Con Đường Bình Phàm của Hoa Thần Vũ
Khi trở về từ phía nam tổ quốc, vừa ra khỏi cabin máy bay, hai người Thượng Dương và Khương Vân Khởi đều đồng thời run lập cập.
Thủ đô đang phải trải qua một trận rét lạnh tháng ba, dự báo thời tiết nói trong thời gian ngắn sắp tới sẽ còn kèm theo mưa và gió tuyết vào ban đêm.
Một đường phát run vào nhà ga sân bay, hai người lập tức đi mua hai ly cà phê nóng gần đó, bưng lên để sưởi ấm tay, uống vào thì vô cùng ấm dạ dày, lúc này mới chậm rãi đi dạo, tán gẫu, rồi chờ lấy hành lý.
Lần này có thể nói là một chuyến đi công tác kiểu quân đội đặc chủng, sau khi hỗ trợ giải quyết vụ án tà giáo xong, Khương Vân Khởi cảm thấy mỹ mãn mà cho rằng có thể dẹp đường hồi phủ, nhưng kết quả lại bị sư phụ Thượng Dương một đường kéo trở về thành phố, hai người cẩn thận làm cho xong điều tra nghiên cứu cảnh vụ cấp cơ sở rồi mới kết thúc chuyến công tác lần này.
Muốn hỏi có cảm nhận gì ư?
Khương Vân Khởi vô cùng hối hận vì đã điều tới viện nghiên cứu này, tuy rằng loại công trình nghiên cứu này cũng là một phần không thể thiếu trong việc xây dựng hệ thống công an, nhưng mà…… Ai muốn làm thì cứ làm đi, dù sao anh ta cũng sẽ không muốn làm nữa, loại công tác này thực sự quá mức đơn giản! Tất nhiên là còn chán nữa!
Mà Thượng Dương bây giờ đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-gia-hien-di-noi-nao/2638782/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.