Những ngày kế tiếp, Thượng Dương vội vàng viết báo cáo điều tra nghiên cứu ở Tây Nam trong mấy ngày vừa qua, hơn nữa cũng không để ý thời tiết nóng hay lạnh, bản thân anh cũng không quá chú ý đến thời tiết lạnh, có một lần chứng viêm gân không động tĩnh mà phát tác lên, vô cùng ảnh hưởng đến công việc, không thể không đi châm cứu hai lần. 
Cấp trên trực thuộc thấy anh bị đau thật, cho nên đã đề nghị cho anh nghỉ ngơi vài ngày, dưỡng lại cổ tay cho thật tốt, vào kỳ nghỉ đông năm trước anh còn chưa được nghỉ ngày nào hết. 
Vừa lúc sắp đến hội nghị hệ thống nội bộ, còn có mấy cuộc họp nghiên cứu thảo luận, Thượng Dương đều không thể vắng mặt, chỉ có thể tạm thời đẩy ngày nghỉ phép ra phía sau. 
Trong chớp mắt, đã đến cuối mùa xuân. 
Trước khi Thượng Dương lên lịch cho kỳ nghỉ của chính mình, Kim Húc đã đến Bắc Kinh trước. 
Đội trưởng Kim làm liên tục hơn một tháng, không ngừng tăng ca làm thêm ngoài giờ, sau khi kết thúc công tác xử lý vụ án bán hàng đa cấp của Cục an ninh quốc nội, thì đổi lấy được ba ngày nghỉ phép. 
Hôm mà hắn đến Bắc Kinh, đó là một ngày chủ nhật tràn ngập cảnh ngày xuân tươi đẹp. 
Những bông dương liễu nhẹ nhàng bay đầy trời, khi Thượng Dương ở tiểu khu của ba mẹ mình thì nhận được tin bạn trai đã xuống máy bay, cho nên anh liền trực tiếp đến đón hắn. 
Thượng Dương mặc một bộ quần áo giản dị, áo 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-gia-hien-di-noi-nao/2638781/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.