Chú Hạ đã trở về còn bố thì biến mất đâu không biết, Bích Quy vẫn chưa thể tin tưởng hoàn toàn vào chú Hạ được.
Con bé hoang mang, bỏ đồ ăn vặt trên tay xuống rồi lẽo đẽo theo sau Hạ Nhất Minh ở một cự ly an toàn, cứ thỉnh thoảng lại hỏi, “Bố cháu đâu?”
Hạ Nhất Minh chỉ có thể kiên nhẫn trả lời, “Bố cháu rơi xuống hồ nên đang tắm, lát nữa sẽ ra.”
Bích Quy càng tò mò, “Rơi xuống hồ ấy ạ? Tại sao lại rơi xuống hồ ạ?”
Con bé hoảng sợ chạy ra cửa phòng tắm, hét to gọi “Bố ơi!”, nhưng chẳng có tiếng Tô Bùi đáp trả, con bé hét to hơn, “Bố ơi! Bố bị chìm ạ?”
Giọng Tô Bùi yếu ớt vọng qua cánh cửa, “Bố không sao, con đi chơi đi.”
Bích Quy không bỏ đi mà đứng ngoài cửa trò chuyện với bố.
Hạ Nhất Minh rất muốn lôi con bé đi để Tô Bùi được yên tĩnh tắm rửa, nhưng Bích Quy nhất quyết không chịu như thể con bé đang sợ điều gì đó, cậu đành phải mặc kệ.
Mãi cho đến khi Tô Bùi bước ra khỏi phòng tắm, Bích Quy mới yên tâm.
Anh cười hỏi, “Con sợ gì nào? Bố với chú Hạ đùa thôi mà.”
Bích Quy giận dỗi vì dường như bố chả thấu hiểu mà còn cười trên nỗi lo lắng thái quá của mình, con bé bỏ đi xem tivi.
Hạ Nhất Minh đang lúi húi trong bếp, cậu rót đầy một bát trà gừng nóng ép Tô Bùi uống.
Đến tối, Tô Bùi nhẹ nhõm hẳn cả người.
Khách của Hạ Nhất Minh lần lượt xuất hiện, có đủ mọi tầng lớp ngành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-dong/235201/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.