Đã ba ngày qua, nhóm người ngựa vẫn đi về phương Bắc, lúc vượt rừng lúcbăng suối, lúc trèo đèo trượt dốc, lúc phi nhanh rong ruổi trên đườngcái quan, lúc len lỏi theo những đường sâu trong rừng rậm.
Mã Hóa Long cố tìm những ngả tắt để đi gấp đến Vạn Diệu sơn trang.
Ông ta cố tránh con mắt tò mò của người đi đường, chỉ dừng chân ở cácthị trấn nhỏ khi cần phải cho ngựa nghỉ hay cần mua thêm lương thực,thuốc men cần thiết. Mỗi khi nghỉ tạm, ông chăm lo nắn bóp các huyệt đạo của thiếu niên trong khi Mã phu nhân sắc thuốc men để cầm giữ nguyênkhí người bị thương. Vì vậy thiếu niên đủ hơi sức cầm cự với tử thần.
Tuy nhiên, sang tới ngày thứ ba thì thiếu niên chẳng thể một mình nằmphủ phục trên lưng ngựa được nữa. Hai mắt có quầng đen trũng sâu xuống,hai má hóp lại, da vàng lợt, mạch máu chạy yếu hẳn đi. Mã Hóa Long phảibế chàng trong tay, ngồi chung một ngựa tiếp tục cuộc hành trình... tìmdanh y chữa chạy. Vẻ lo sợ của hai vợ chồng Mã Hóa Long càng hiện rõtrên nét mặt đầy ưu tư!
Mấy hôm đầu còn vừa đi vừa nghỉ, về sau tình trạng sức khỏe của thiếuniên trở nên suy yếu nhanh chóng, hai vợ chồng Mã Hóa Long mải miết thúc ngựa đi cả ngày lẫn đêm, không nói năng với nhau nửa lời. Ngọn Thất Chỉ sơn như bảy ngón tay chỉ thẳng lên trời, khi mờ khi hiện ở đằng xa. MãHóa Long bảo vợ rằng :
- Vạn Diệu sơn trang ở chân rặng núi kia. Dân cư vùng này ai cũng biếtThánh Thủ Lão Thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-cuong-bat-hoai/98898/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.