Mặt trời đỏ chiếu tia nắng qua làn sương mỏng vắt ngang các ngọn cây.
Chim chóc bắt đầu rời tổ đi kiếm mồi, tiếng kêu ríu rít.
Người sẹo mặt cùng chàng thanh niên bước ra một khoảng sân nhỏ rộng để cùng nhau đấu kiếm.
Người đàn bà tỏ vẻ ngại ngùng nói rằng :
- Mọi lần giao đấu bằng kiếm gỗ, như thế không nguy hiểm. Sao lần nàydùng đồ binh khí thật ngộ lỡ tay xảy ra thương tích thì sao?
- Thôi lần này không phải bà đóng vai trọng tài nữa, nếu tập bằng kiếmgỗ như mọi lần thì con ta không chịu cố gắng chuyên tâm vào việc giaođấu. Muốn chóng giỏi thực sự thì phải đánh đỡ bằng kiếm thép thực sự,lần này tạm lấy chút máu để phân định sự hơn thua!
- Ủa! Đối với con mà ông cũng nói tới chuyện đổ máu sao?
- Sao lại không được! Nếu không luyện tập cho quen từ bây giờ mai saugiao đấu với kẻ khác, dễ thường địch thủ nhẹ tay dung mạng cho mìnhchắc? Đã chơi dao phải quen đứt tay chứ.
Thiếu phụ van nài :
- Vẫn biết thế, nhưng ông phải tuyệt đối cẩn thận, đừng để xảy ra sự gì ân hận!
Chàng thiếu niên muốn mẹ được an lòng, nói rằng :
- Xin mẹ cứ yên tâm, không có gì đáng lo ngại cả. Con luyện tập võ nghệcũng hơn mười năm nay, tay kiếm đã thuần, dù là kiếm gỗ hay kiếm thiệt,cũng không có nguy hiểm gì hết.
Nói rồi chàng cầm thanh trường kiếm tuốt trần lưỡi tỏa sáng lung linh, hiên ngang bước vào vòng đấu.
Người sẹo mặt cười ha hả và nói to lên :
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-cuong-bat-hoai/98897/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.