Nhưng vì Lệnh Thiên Từ cứ không ngừng khiêu khích đôi môi cô, bàn tay lại dò xuống thắt lưng xoa nắn một chút. Đổng Thanh Thư động tình, cơ thể uốn éo qua lại. Sau cùng chỉ có thể thỏa hiệp, ngoan ngoãn nghênh đón đầu lưỡi thanh mát kia đang càn quấy trong khoang miệng mình, toàn bộ hơi thở đều bị người đàn ông kia cướp sạch.
Răng môi bị liếm qua, khiến Đổng Thanh Thư không khỏi rên rỉ, thích muốn chết đi được. Cô nhớ hơi thở này của ngài biết bao nhiêu ngày nay rồi, lúc giận nhau mà trong đầu chỉ muốn hôn thôi.
“Ưm… hưm…”
Môi lưỡi quyện chặt lấy nhau không dứt, âm thanh hôn liếm tanh tách vang lên trong không gian vắng lặng, thật khiến người ta mặt đỏ tim đập mà.
“Đưa tay ôm lấy tôi đi, bé cưng.”
Lệnh tiên sinh ra lệnh một tiếng, Đổng Thanh Thư liền ngoan ngoãn đưa hai tay vô lực câu lấy cần cổ của ngài, ghì xuống.
Nụ hôn ngọt ngào dính nị trao nhau hồi lâu, bầu không khí càng lúc càng thêm ái muội ngọt ngào.
Lệnh tiên sinh càng hôn càng hăng say, ngài đưa tay nới lỏng cà vạt của mình, sau đó lại vùi đầu hôn xuống chiếc cổ trắng nõn của Đổng Thanh Thư, hít hà mùi thơm trên cơ thể của cô.
“Em thơm quá.”
“Em chưa tắm đâu.” Đổng Thanh Thư phát ngượng, muốn đẩy mái đầu người đàn ông kia ra khỏi trước ngực mình, nhưng lúc này đã quá muộn rồi.
Chiếc mũi cao của người đàn ông kia thông qua một lớp áo mỏng cọ cọ lấy trước ngực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-chu-mot-long-muon-bao-duong-toi/3467258/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.