Nhắn xong tin này cô lại không nhịn được nằm cười một mình, nghĩ tới người đàn ông kia tim cô cứ thổn thức không ngừng, lăn qua lăn lại trên giường một hồi cuối cùng là ngủ quên khi nào không hay.
Đợi cho tới khi trời tối mù không thấy chút ánh sáng nào, nửa đêm phòng tối đèn chỉ còn nghe thấy tiếng hít thở của chính mình, Đổng Thanh Thư trở mình tỉnh giấc.
Cô vội vã ôm lấy điện thoại ngay bên cạnh giường, muốn xem xem Lệnh tiên sinh đã trả lời tin nhắn hay chưa, thế nhưng đáng buồn là người đàn ông nọ đến xem tin nhắn còn chưa xem, nói gì là trả lời cô.
“…” Đổng Thanh Thư cảm thấy hụt hẫng.
Cô ngồi bật dậy trên giường, ôm điện thoại thẫn thờ hồi lâu.
Rõ biết ngài ấy bận trăm công nghìn việc không có thời gian rảnh rỗi mà trả lời tin nhắn của cô, thế nhưng cô vẫn cảm thấy lòng trống trải cô đơn lắm.
Tự dưng lại nghĩ có khi nào người đàn ông này chơi đùa tình cảm của mình hay không?
Hôm trước rõ ràng vẫn còn vui vẻ như vậy, nhưng từ khi ngài ấy bỏ về giữa chừng, phim còn chưa kịp xem… tới nay bọn họ cũng không hề liên lạc với nhau thêm lần nào nữa.
Cũng may mắn là Đổng Thanh Thư không nói rõ tâm tình của mình cho người đàn ông kia biết, nếu không giờ này chắc cô sẽ ủy khuất đến chết!
Ngẫm nghĩ lại bực mình, lòng cô ngổn ngang không yên bình nỗi. Đổng Thanh Thư quăng điện thoại sang một bên, quyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-chu-mot-long-muon-bao-duong-toi/3467195/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.