Đổi cho Lệnh tiên sinh một tách cà phê rang xay, Đổng Thanh Thư lúc này trông có vẻ hài lòng hơn được một chút.
Cô đẩy tách cà phê nóng hổi tới bên cạnh Lệnh tiên sinh, hơi hơi cong mi mắt:
“Ngài thử đi.”
Lệnh tiên sinh nhìn cà phê vừa pha còn nóng hổi, lại hỏi Đổng Thanh Thư: “Em không hỏi tôi dùng cà phê nóng hay cà phê đá sao?”
Lúc này lại thấy Đổng Thanh Thư lắc đầu, cô hơi xoa cằm, tỏ ra suy đoán:
“Tôi quan sát ngài mấy lần, bình thường ăn uống rất lành mạnh lại chú trọng sức khỏe, hẳn là không uống nhiều đá đâu. Với cả bình thường tôi rất thích uống cà phê nóng, muốn xem thử ngài có sở thích giống tôi hay không…”
Mấy từ cuối cùng Đổng Thanh Thư lại nói rất nhỏ, dường như trong một vài khoảnh khắc cô đã quên mất bản thân phải giữ ý tứ mà nói ra tiếng lòng của mình mất rồi!
Nói tới đây, Đổng Thanh Thư chột dạ ngẩng mặt lên nhìn, thế nhưng Lệnh Thiên Từ hiện tại không để ý tới cô, ngài chỉ bận quan sát tách cà phê còn đang bốc lên hơi nóng kia thôi.
“…” Đổng Thanh Thư âm thầm thở ra một hơi nhẹ nhõm. Thật may quá, ngài ấy không nghe thấy…
Thế nhưng Lệnh tiên sinh trước giờ thính giác vẫn luôn rất tốt, những gì cô nói, hiển nhiên người đàn ông kia đều nghe được.
“Em đang muốn xem thử độ hòa hợp của chúng ta đấy à?”
“…”
Lời nói kia nghe sao mà ái muội quá thể, giống như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-chu-mot-long-muon-bao-duong-toi/3467189/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.