Mặc kệ Đồng Tuệ Linh nói ngang, Đổng Thanh Thư mệt mỏi nằm ườn ra giường:
“Thôi mà Tuệ Linh, tôi không đi đâu mà.”
“Cô không đi thì tình chị em của chúng ta chấm dứt từ đây luôn đó.”
Đồng Tuệ Linh xuyên qua màn hình trừng mắt doạ nạt Đổng Thanh Thư, thanh âm lên tới cao độ, nghe đinh tai nhức óc kinh khủng!
“Cô đi cho tôi, tôi cũng không bảo cô đi ôm đùi người ta liền, cô tới đó ngắm ngía một chút thôi, từ từ suy nghĩ lại vẫn được mà.”
“Tôi sẽ không suy nghĩ lại đâu, không cần bao dưỡng chính là không cần dao dưỡng.” Đổng Thanh Thư kiên quyết.
Đồng Tuệ Linh cũng hết cách, cô ta đỡ trán một hồi, cuối cùng cũng chốt hạ giờ giấc không dây dưa thêm.
“Tối nay 9 giờ tại BOISE, tầng 16 phòng 607, không đến thì chị chị em em gì cũng cắt đứt liên lạc luôn. Những gì cần nói tôi cũng đã nói hết lời với cô rồi đó, sự nghiệp của cô, cô tự mà tính toán đi.”
Đồng Tuệ Linh không để cho Đổng Thanh Thư có cơ hội phản bác thêm câu nào nữa, sau khi hung dữ trừng mắt liếc nhìn Đổng Thanh Thư qua màn hình thì tắt điện thoại cái rụp.
Đổng Thanh Thư ngơ ngác nhìn điện thoại hồi lâu, sau đó chỉ có thể thở dài một hơi ngao ngán. Đúng là chạy trời không khỏi nắng mà!
Sao trên đời lại có một người chị em ngoan cố và nhiệt tình đến mức ấy chứ! - Đổng Thanh Thư nhíu mày bất mãn.
Cô thừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-chu-mot-long-muon-bao-duong-toi/2983231/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.