Sau khi kết thúc buổi học diễn xuất cuối cùng trước ngày thử vai, cô giáo thân thiết vỗ vỗ cánh tay Minh Tiêu, “Lần trước nhắc em vài câu, ngày hôm sau liền nghe nói em muốn xin nghỉ. Cô lo lắm, cứ nghĩ mình nói nặng lời quá đả kích lòng tự trọng người trẻ tuổi tụi em.”
“Không có đâu thưa cô.” Minh Tiêu lập tức giải thích: “Ngày đó thực sự là trạng thái của em không ổn nên mới xin nghỉ để điều chỉnh thôi ạ.”
“Cô biết. Là cô nghĩ nhiều rồi.” Cô giáo cười nói: “May mà em điều chỉnh suốt một ngày, thêm vào một ngày nghỉ tiếp đó nữa, sau đấy gặp lại, cô liền cảm thấy tinh thần của em đều phấn chấn trở lại. Mấy hôm nay trạng thái của em rất ổn định, cứ giữ vững loại sức mạnh này thì lúc thử vai tuyệt đối sẽ không thành vấn đề đâu.”
“Cám ơn cô!”
“Nhưng có một điểm cô phải đề cập với em chút.” Cô giáo chợt chuyển đề tài: “Em đừng chê cô bới lông tìm vết nha.”
“Cô cứ nói đi ạ.” Minh Tiêu hơi cúi đầu, rất là khiêm tốn.
“Cô cảm thấy hình như đột nhiên em ít một chút tự tin. Không biết là do cô quá mẫn cảm hay là vì sắp đến ngày thử vai nên em căng thẳng hơn nữa.” Cô giáo nhẹ giọng an ủi: “Hồi trước em đâu phải như vậy. Nói như thế nào nhỉ, trước khi em xin nghỉ ấy, đối với vai Hoa Phi Minh này có loại ngang ngược ngoài tôi ra thì chẳng còn ai phù hợp nữa. Không phải cô bảo em khoe khoang tỏ vẻ gì đâu, chẳng qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-chu-cung-ra-day/13924/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.