Sau buổi trưa, mặt trời chói chang bên ngoài điện nghiêng về phía tây, treo ở bên cạnh mái hiên, ánh sáng xuyên qua cửa sổ chiếu vào trên mặt Triệu Huyền.
Sờ lên bao thư không phải chỉ một tờ, lửa giận mới vừa rồi của Triệu Huyền tiêu tán một ít, từng chút từng chút vui vẻ tràn ra trong lồng ngực.
Tính tình của nàng ngay cả kinh văn cũng không sao chép được, lại viết nhiều chữ như vậy, chắc là có chuyện gì chậm trễ, đến lúc đó nàng lại đến dỗ dành mình.
Lần trước là tặng một con chó, lần này đổi lại không biết là tặng cái gì?
Hắn xé sáp niêm phong, lúc rút phong thư ra, ngọc ban chỉ lộc cộc từ trong phong thư lăn ra ngoài.
Một chuỗi âm thanh lanh lảnh liên tục vang lên ở trên ván gỗ, cuối cùng giống như nhận chủ lăn xuống bên chân Triệu Huyền.
Cũng may không bị vỡ, Lý Cận Lân kinh hồn bạt vía hận không thể chết đi, nhưng vẫn phải nhặt lên trình đến trước mặt bệ hạ.
Triệu Huyền đối với việc này làm như không nghe thấy, cũng không thèm liếc mắt nhìn ngọc ban chỉ một cái, nhìn bức thư, lật đến tờ cuối cùng, ánh mắt dừng ở đoạn cuối.
Vì hai trái tim quá khác biệt, nên khó có thể hướng về nhau, vì vậy xin nói lời từ biệt, mỗi người nên trở về con đường của riêng mình.
Tức thì ngày hạ nóng bức, trong điện lại nổi lên ớn lạnh thấu xương.
Cấm vệ quân xung quanh đều thầm nghĩ không ổn, khải vệ đưa tin tới lại càng bị dọa bể mật, vốn tưởng rằng là một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-chi-sung-hau/455142/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.