Đúng vào buổi chiều, bốn phía một mảnh hoàng hôn vàng rực, tiếng ve kêu râm ran.
Ngọc Chiếu cùng một đám thị nữ ở dưới đình đùa giỡn với chó và chim, trông vô cùng vui vẻ bận rộn.
Thị nữ bên ngoài vén rèm trúc che nắng trong đình lên, thông báo Lý đại giám đến, Lý Cận Lân cười tủm tỉm bước qua bậc thềm vào trong đình, Ngọc Chiếu vội tranh thủ thời gian ngẩng đầu nhìn hắn một cái, không thấy đạo trưởng đến cuối cùng có hơi mất hứng, uể oải không lên tiếng.
Lý Cận Lân cầm một hộp gỗ tử đàn vuông khá lớn, nhìn rất nặng, cười tít mắt đưa đến trước mặt Ngọc Chiếu, "Nương nương mở ra xem một chút, bệ hạ sợ nương nương nhàn rỗi buồn chán, lệnh cho nô tài đem đến cho người đó".
Ngọc Chiếu bị khơi lên vài phần hứng thú, nhận lấy mở ra xem, bên trong đặt một hộp đựng nhiều viên minh châu to bằng quả trứng gà.
Từ lần trước sau khi nhận được một hộp bắc châu, Ngọc Chiếu cũng không còn mới lạ như lần đầu, nhưng nhìn kỹ, những viên minh châu này khác biệt rất lớn so với lần trước, vả lại màu sắc không đồng nhất, có viên màu trắng trong, có viên lại màu xanh trong, lúc mới mở hộp ra, quanh thân chúng lờ mờ có một tầng hào quang nhạt, sau đó lại biến mất.
Ngọc Chiếu hứng thú, lấy một viên ra dùng tay áo che lại, quả nhiên quầng sáng kia càng sáng thêm một chút.
Nàng cảm thấy không thể tin nổi, đặt nó dưới ánh mặt trời, đối diện với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-chi-sung-hau/3237441/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.