Lúc này vào khoảng giờ thân, người đi đường rất ít, theo dõi đến một tiểu trấn khác mà chỉ gặp vài ba khách thương. Khi vào đến trong trấn, chỉ thấy Đa Nhục Cương Thi như rất quen đường thuộc lối, vừa đến đầu trấn đã đi vào một khách điếm nhỏ.
Vô Tình Kim Cang thả chậm bước, thở phào nói :
- Vậy là dễ giải quyết rồi!
Do Nhân Kiệt tiến đến gần, khẽ hỏi :
- Hạ Hầu huynh thấy có điều chi lắc léo không?
Vô Tình Kim Cang ngạc nhiên :
- Lắc léo gì?
- Khi nãy hắn vội vã thế kia, lúc này trời hãy còn sớm mà hắn đã vội vào khách điếm, vậy thì giải thích thế nào?
Vô Tình Kim Cang ngớ người :
- À, phải rồi! Giải thích thế nào nhỉ?
- Có hai cách giải thích, một là hắn đến đây để gặp hoặc chờ ai đó; hai là có thể hắn đã phát hiện có người theo dõi, vào cửa trước rồi ra cửa sau, định bỏ rơi chúng ta.
Vô Tình Kim Cang giậm chân :
- Ối chà, sao lão đệ không nói sớm? Mau, mau theo vào xem thử!
Do Nhân Kiệt khoát tay :
- Tuyệt đối không nên!
- Ủa, nếu để hắn trốn thoát rồi qua phía bên kia mà tìm ư?
- Hạ Hầu huynh đừng nóng, hai khả năng ấy ngang nhau, vô luận thế nào chúng ta, cũng có một nửa cơ hội, nếu hắn muốn thoát khỏi sự theo dõi của chúng ta, bây giờ chúng ta có vội cũng chẳng còn kịp nữa.
Vô Tình Kim
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-but-than-hiep/3047999/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.