La Như Long từ thuở nào đến giờ, hôm nay là lần đầu tiên thấy Hách LinhChâu nổi giận. Trước đây hai người từng khắn khít nô đùa với nhau, cókhi nào cô ta trở mặt như vậy đâu.
Nhưng vì nghĩ lại tình cảm của thời quá khứ, chàng không thể không nhường nhịn. Hơn nữa cô ta đã cứutính mệnh chàng, vả lại khi ở dưới hang động chàng đã hứa với cô ta rằng từ nay về sau hai người cùng hợp lực quyết báo thù.
Lẽ nào chỉ vì một chuyện nhỏ này để rồi phải phân ly, bỏ mặc cô ta và Mân Sơn bà bà ở lại chỉ đem Trình Phương đi mà thôi ?
Đầu La Như Long như có muôn đợt sóng triều trỗi đậy, cuối cùng chàng cố nén lòng lắng dịu xuống nói :
- Châu muội muội, sao phải giận đến như thế ?
- Tôi không cần ông quan tâm.
La Như Long thấy nét mặt cô ta có phần dịu lại, nghĩ rằng không nên xung đột thẳng mặt liền dịu giọng :
- Đương nhiên chuyện của muội ta không hỏi đến, nhưng gia sư thụ thươngkhông nhẹ, lẽ nào không tìm một nơi thích hợp để gia sư điều dưỡng sao ?
Hách Linh Châu nghe chàng đề cập đến gia sư, nét mặt cô ta lập tức chuyển từ sự hờn dỗi đến bi thương.
CÔ ta nhìn Mân Sơn bà bà sắc mặt xạm đi, nói giọng oán trách :
- Tất cả đều trách huynh cả.
Hách Linh Châu đổ hết mọi lỗi lầm cho La Như Long, khiến chàng phai sững cả người, lẩm bẩm :
- Trách ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-bai-sach-hon-lenh/2108198/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.