Lúc này, Phòng Vũ đã xông tới trước mặt, Dương Lỗi chặn một cú đá ngang của Phòng Vũ theo bản năng, Phòng Vũ dùng mu bàn chân thúc vào đầu gối của Dương Lỗi, trong đầu Dương Lỗi loạn cào cào, ấy thế mà không tránh, ngã ngửa ra đằng sau.
“… !”
Phòng Vũ hoảng hốt, không ngờ Dương Lỗi lại không tránh được, phía sau Dương Lỗi là một cái cột sắt, mắt thấy Dương Lỗi sắp đập đầu vào đó, Phòng Vũ vội vàng kéo Dương Lỗi lại, ôm hắn lăn dưới đất, lộn vài vòng mới dừng lại.
Hai người nằm dưới bãi cỏ, bấy giờ Dương Lỗi mới hoàn hồn.
Phòng Vũ đè trên người hắn, khẽ nâng người lên một chút.
Cả hai đều thở hổn hển, lồng ngực phập phồng.
“……”
Dương Lỗi giương mắt lên, chạm phải ánh mắt của Phòng Vũ.
Không ai nói lời nào, cứ nhìn nhau như thế.
Hơi thở của Phòng Vũ rất gần, khí nóng phả lên cổ Dương Lỗi.
Cách lớp quần áo, cơ thể đẫm mồ hôi của hai người áp sát vào nhau, xúc cảm rõ rệt từ cơ thể đối phương truyền đến.
Mồ hôi của Phòng Vũ nhỏ xuống lồng ngực nhấp nhô của Dương Lỗi. Phòng Vũ lẳng lặng cúi đầu nhìn Dương Lỗi, Dương Lỗi mở cặp mắt dưới mái tóc mướt mồ hôi của mình, nhìn Phòng Vũ…
“Tham mưu Dương! Anh thua rồi!”
Vu Cường và các binh sĩ vây quanh hai người. Bọn họ xem đến ngây ngẩn, lúc này mới nhớ tới việc hoan hô!
Phòng Vũ đứng dậy khỏi người Dương Lỗi, chìa tay kéo Dương Lỗi lên. Hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-bai-da-thu/2193667/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.