Ngày 17 tháng 2, Columbus, Ohio
Gói bưu phẩm đang nằm ở trước hiên nhà khi Karen Whitlaw đi làm về vào buổi tối tháng 2 đó. Đèn pha ô tô của cô chiếu thẳng vào nó khi cô rẽ xe vào lối trước cổng nhà, nhưng cô quá mệt mỏi đến mức không buồn thắc mắc có gì ở trong. Kiệt sức, cô nhấc chiếc túi đeo, tống cả ví tiền, giấy tờ, đồ dùng cá nhân và mọi thứ lỉnh kỉnh vào một cái túi nặng. Chiếc túi có gắn thanh đỡ và những chiếc bánh sắt. Thở một hơi dài, Karen nhấc mạnh cái túi lên và nó đập vào hông cô đau nhói. Cô gắng bước qua làn tuyết vào hiên nhà, đá đá chân cho tuyết ra khỏi giày. Cô đáng nhẽ nên đi đôi bốt, cô biết thế, nhưng cô đã quá mệt mỏi khi hết ca làm đến mức không để ý chuyện gì khác ngoài lái xe về nhà.
Hộp bưu phẩm nằm ngay ngưỡng cửa. Karren mở khóa và tìm công tắc đèn, rồi sau đó mới cúi xuống cầm chiếc hộp lên. Cô nhớ mình không đặt hàng cái gì, và người ta có lẽ đã giao hàng nhầm địa chỉ
Ngôi nhà yên ắng và giá lạnh. Cô có lẽ đã quên không để đèn vào buổi sáng. Cô không thích để bóng tối bao trùm ngôi nhà. Nó gợi cô nhớ ra rằng mẹ đã không còn ở đó, rằng mẹ không còn chạy ra mở cửa và mùi vị của món ăn không còn tỏa hương từ bếp hoặc cô không còn nghe tiếng bà vọng ra từ bếp. Chiếc TV thậm chí cũng chẳng được mở, bởi vì Jeanette vốn thích xung quanh phải ồn ào.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kill-and-tell/21792/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.