Ngày 13 tháng 1, Washington D.C
Dexter Whitlaw thận trọng đậy chiếc hộp, dán kín nó bằng một cuộn băng dính mà hắn đã lấy cắp từ Wal - Mart hôm qua. Hắn cũng đã lấy cắp một chiếc bút đánh dấu màu đen và giờ đây đang dùng nó để viết địa chỉ nhận trên nắp hộp. Vứt chiếc bút và cuộn băng dính xuống đất, hắn cầm chiếc hộp lên và đi bộ đến bưu điện gần nhất. Nó cách đây chỉ một tòa nhà và thời tiết tại D.C cũng không quá lạnh vào tháng hai
Nếu hắn là đại biểu quốc hội, hắn hài hước nghĩ, thì hắn nhất định sẽ không phải trả tiền cho bất kỳ gói bưu phẩm khốn kiếp nào.
Những tia nắng mùa đông chiếu yếu ớt trên vỉa hè. Những nhân viên chính phủ trông cực kỳ nghiêm túc đang bước đi vội vã trong những chiếc áo choàng đen hoặc xám, bộ đồ toát lên vẻ quan trọng của họ. Nếu có bất kỳ ai hỏi về công việc của họ, họ sẽ không bao giờ trả lời “tôi là kế toán viên” hay “tôi là một trưởng phòng”, mặc dù họ sẽ nghĩ chính xác mình như thế. Không đâu, trong thành phố này, nơi địa vị xã hội là thứ quan trọng nhất, mọi người sẽ nói “Tôi làm việc cho chính phủ” hoặc “Tôi làm việc cho Ủy ban tài chính”, hoặc nếu gặp những người tự cao, như vốn thường khi, thì chỉ đơn giản trả lời “BQP” và người nghe “mặc nhiên” cần biết đó là từ viết tắt của “Bộ Quốc Phòng”. Xét về mặt cá nhân, Dexter nghĩ tất cả bọn họ cần phải có một bảng treo trước ngực ghi nơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kill-and-tell/21791/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.