Edit: Lily_Carlos
“Ta xin nhận ý tốt của Hồ đại phu.” Cố Nhược Li lắc đầu nói: “Nhưng ta có chuyện quan trọng phải làm không thể luôn ở nơi này.”
Hoá ra là như vậy, Hồ đại phu cảm thấy đau như bị người ta cắt mất một khối thịt vậy, qua hồi lâu ông ta cầm phương thuốc lên run rẩy hỏi: “Vậy…… vậy cô nương có bằng lòng bán phương thuốc này cho lão phu hay không?”
Nếu có được phương thuốc này thì đối với hắn cũng giống như nhặt được bảo bối rồi.
“Được thôi.” Cố Nhược Li khẽ cười, giống như trêu ghẹo nói: “Nhưng mà giá quá thấp ta cũng không bán.”
“Bạc, ta có mang theo bạc.” Tuy y thuật của Hồ đại phu không giỏi nhưng lại là người hiểu nhân tình, ông ta nhanh chõng lấy túi tiền bên hông xuống: “Chỗ này có mười lượng bạc và ngân phiếu năm mươi lượng, cô nương xem có đủ không nếu không đủ ta quay về nhà lấy.” Trước khi đến đây ông ta đã tính rất tốt nên cố ý mang mười lượng và ngân phiếu năm mươi lượng tới, nếu Cố Nhược Li dễ lừa hắn chỉ đưa mười lượng bạc, nếu hơi khôn khéo một chút ông ta sẽ đưa ngân phiếu năm mươi lượng……
Nhưng cô nương này vừa khôn khéo lại không dễ lừa gạt.
Cách nói chuyện của cô nương này đúng là không kiêu ngạo không nóng nảy, ông ta chưa từng thấy cô nương nào mới hơn mười tuổi đã có khí độ như vậy.
Sáu mươi lượng mua một phương thuốc, không thể nói là đắt hay rẻ, nhưng có lẽ đối với Hồ đại phu đã là cực hạn rồi, Cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-y-co-doc/52428/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.