Biên tập: B3
Trong phòng yên lặng như tờ.
Lâm Nguyên nói xong lời này thì thấy dường như tỷ tỷ mình hơi sửng sốt.
Lâm phụ vội nói: "Tiểu Nguyên."
Lâm Nguyên không để ý đến cha mình mà vẫn đang chờ câu trả lời của Chi Chi.
Chi Chi chớp mắt, cũng thấp giọng: "Trốn kiểu gì?"
Lâm Nguyên nghe được đáp này, lập tức trở nên hưng phấn.
Cậu bé cũng biết nhất định tỷ tỷ mình ở trong phủ Công Chúa không được tốt mà.
Cậu bé nói ra những lời mà mình đã phải nghĩ suốt từ đêm hôm qua.
"Tỷ tỷ, tỷ có thể thừa dịp Công Chúa và Phò Mã đi tham dự cung yến, len lén chạy ra ngoài. Lúc đó đệ và cha sẽ chờ tỷ ở bến tàu, xuống thuyền đi tới Giang Nam. Không phải quê hương của mẫu thân là ở Giang Nam sao?"
Lâm phụ nghe Lâm Nguyên nói vậy thì giận dữ vỗ đầu cậu bé một cái.
"Nói cái gì đó."
Làm theo cách này, nếu như Chi Chi mà bị bắt được thì chỉ có một con đường chết.
Nhưng Chi Chi vừa nghe hai mắt đã sáng lên: "Cũng là một cách hay." Nàng hơi ngừng lại: "Thế nhưng, làm thế nào mới chạy ra ngoài được?"
Từ sau lần nàng bị bắt cóc, canh gác trong phủ Công Chúa nghiêm ngặt hơn nhiều.
Nàng đi bất cứ đâu cũng đều có người theo cùng.
Biểu tình của Lâm Nguyên cứng đờ, sau đó ngẩng đầu lên nhìn Lâm phụ bằng ánh mắt mờ mịt.
Lâm phụ thở dài, cả hai đứa trẻ này tướng mạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-thiep/2368494/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.