Biên tập: B3
Hài tử không còn nữa.
Năm ngày sau Chi Chi mới xuống được giường, nàng yếu ớt ngồi bên cửa sổ: "Tuyết rơi rồi."
Nàng nghiêng đầu nhìn người bên cạnh.
Đôi mắt Công Chúa tĩnh mịch sâu thẳm, hắn giữ chặt áo choàng trên người Chi Chi: "Cẩn thận nhiễm lạnh."
Từ sau ngày hôm đó tay chân Chi Chi luôn có chút giá buốt, ngày thường đều phải ôm túi nước nóng ở trong tay.
Hôm nay vất vả lắm mới được xuống giường, nàng cũng sắp buồn chán đến hỏng người rồi.
Nàng cảm thấy như mình đã biến thành một cái cây, cái cây cắm rễ ở trên giường.
Công Chúa không cho nàng ra khỏi cửa, chỉ cho nàng đi loanh quanh trong phòng.
Ngay cả chuyện mở cửa sổ, cũng là nàng phải xin mới được.
Chi Chi lại quay mặt đi, nhìn những bông tuyết trắng nhẹ rơi như lông ngỗng.
Bông tuyết trắng ngần, trong một đêm đã phủ kín cả kinh thành.
"Thật muốn đi đắp người tuyết." Nàng lẩm bẩm một mình.
Trước khi xuất giá nàng và Lâm Nguyên thường đắp người tuyết với nhau.
Công Chúa xoay mặt sang một bên, bàn tay hắn nắm chặt đến nỗi gân xanh nổi rõ trên mu bàn tay, giống hệt như những cái rễ cây gồ ghề.
Hồi lâu sau, Chi Chi đưa tay ra đóng cửa sổ lại.
Nàng vừa cử động một cái, Công Chúa đã vươn tay ra sờ túi nước nóng ở trong tay nàng, giọng hắn rất nhỏ: "Lạnh rồi, để ta đổi cái khác."
Công Chúa đi ra ngoài.
Một lát sau, hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-thiep/2368493/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.