Nhưng hắn cư xử với phần đông nữ sinh luôn là một thái độ bình thản, có lễ có nghĩa, không để cho đối phương có quá nhiều hi vọng , chỉ có một nữ sinh trong cảm nhận của hắn, nàng luôn có một địa vị không ai có thể sánh bằng.
Hắn đem nàng bảo hộ rất tốt, cẩn thận che chở cô, không bao giờ làm cho cô trở thành người bị mọi người công kích.
Buổi trưa cuối tuần, Quan Triển Lạc trở lại phòng ngủ sau khi đã luyện xong violon, đang tọa lạc trên cái giường lớn màu lam của hắn là một tòa chăn nhỏ, một tiểu tinh linh không hề nghe lời nhưng vô cùng đáng yêu đang quấn chặt cái chăn của hắn.
Hắn nhẹ nhàng tới cửa, cầm lên bộ đàm, nhẹ phân phó nhà bếp chuẩn bị bánh ngọt cùng bình hồng trà đưa lên.
Lê Chi Chi nằm im trên cái giường lớn của Quan Triển Lạc, cô tuy có nghe thấy tiếng Quan Triển Lạc mở cửa đi vào cũng nghe thấy hắn dặn phòng bếp đưa tới trà buổi chiều, cô tuy không ngủ , nhưng thân thể đúng là rất mệt mõi, không hề muốn động đậy một chút nào.
Dù sao phòng của Quan Triển Lạc cũng giống như phòng của cô rồi, khi tám tuổi cô nhận thức hắn thì chỉ cần tan học hoặc có ngày nghỉ cô đều chạy tới “Tòa thành” này để “Chiếm lấy” vương tử.
Ba mẹ bộn bề công việc cùng quan hệ bạn bè, ca ca cô là Lê Cư Trạch cũng xuất ngoại làm du học sinh mất rồi, cô một người ở nhà quả thật là nhàm chán lắm.
Quan ca ca cũng giống cô,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-the-xem-nguoi-chay-huong-nao/59837/chuong-4-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.