Mấy ngày tiếp theo, Triển Hoàng Tu chưa từng ghé qua “Điền Mật Manh Manh”.
Giang Minh Nhân như người mất hồn, mỗi ngày giống cái ngốc tử đứng ở cửa nhìn xung quanh.
Mạnh Mộng cười cô, rõ ràng là cô cố ý đem người đuổi đi, bây giờ còn mong chờ người ta tới cửa, nằm mơ!
La Hiểu Uy cười cô, sớm biết như thế thì lúc trước đừng làm, nam nhân dù có dễ dàng tha thứ cho nữ nhân đến đâu cũng sẽ có giới hạn, mà cô đã nghiêm trọng vượt qua giới hạn của anh, chỉ một câu thôi – đáng đời!
Giang Minh Nhân chính mình đương nhiên cũng biết, lần này Triển Hoàng Tu thật sự bị cô chọc giận.
Nói không chừng…… Anh lần này là thật không cần cô.
Nói không chừng…… Anh đã bắt đầu xem xét tìm nhị lão bà.( ân vợ hai he he )
Cô cả người đều hoảng hốt, nhưng lòng tự trọng mãnh liệt không cho phép cô cúi đầu, mặc dù hối hận muốn chết, mỗi ngày mất ngủ, cũng sắp thành bệnh trầm cảm……
Nhưng là không được, cô tuyệt đối sẽ không xin lỗi trước, người sai rõ ràng là anh!
Dù sao nói đến là thái độ có vấn đề, nhưng mỗi lần cãi nhau, mọi người chỉ biết hóa thân thành đội ngũ duy trì trật tự, liều mình chỉ trích sai lầm của cô, chưa từng có người sửa chữa thái độ của người kia.
Dù sao, bây giờ mặc kệ kết cục ra sao, cô nhất định phải nghe được lời xin lỗi chân thành của anh.
Nhưng quyết tâm vững vàng này, lại tại một ngày liền bị dao động……
Buổi chiều hôm nay, một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-the-tuy-hung-cua-hoang-de/180417/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.