Đây là cái thái độ gì?
Anh…… Thực sự dự tính để cô rời đi? Ngay cả một câu xin lỗi cũng lười nói, hay dùngmột bữa tối để tiễn cô đi?
Rất vô tình! Anh làm sao có thể lãnh huyết như thế?
Làm sao có thể……
Anh làm sao có thể lạnh nhạt như vậy! Làm sao có thể thờ ơ như vậy! Chẳng lẽ cô đối với anh mà nói cái gì cũng không phải, anh lấy cô về làm vật trang trí trong nhà, hay là ngẫu nhiên lúc cần thiết để anh phát tiết tình dục?
Giang Minh Nhân nặng nề đem bát đặt xuống, tạo thành tiếng vang thật lớn, trong mắt đã hiện lên một tầng sương mù, tràn đầy ủy khuất xông lên cổ họng.
“Triển Hoàng Tu anh là khốn khiếp này! Hôm nay anh chưa xong với em đâu!”
Sư Tử Hà Đông rống xong, Giang Minh Nhân lập tức leo lên lầu hai, vọt tới thư phòng cuối hành lang, phát hiện bên trong không có người, liền đùng đùng tức giận vọt tới phòng ngủ chính.
Bị cơn tức làm cho hồ đồ, cô không chút suy nghĩ liền vọt vào phòng, rưng rưng tầm mắt phẫn nộ tìm, lại vẫnkhông thấy được cái tên nam nhân đáng giận kia.
Chết tiệt Triển Hoàng Tu trốn đi đâu rồi ? Đêm nay cô nói rõ ràng cùng hắn, cô liền
mang họ hắn!
Giang Minh Nhân tức đến khóc lớn ra tiếng, lại nghe thấy phía sau truyền đến tiếng
đóng cửa cùng với thanh âm khoá cửa bén nhọn.
Cô xoay người, thấy tên nam nhân đáng giận kia thế nhưng thân trên trần trụi, tóc đã rối tung, ánh mắt thâm trầm như đêm đen ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-the-tuy-hung-cua-hoang-de/180416/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.