Vạn vật nằm trong tầm kiểm soát của tạo hóa vẫn có những thứ diễn ra ngoài quy luật, một là kẻ không phải người, hai là người không danh tính, bọn họ như nằm ngoài phạm vi bao phủ của những gì con người đang trải qua bao gồm cả giấc mộng Vọng hoa tâm.
Khuê Đan và nhà sư trẻ chẵn mười ngày đêm đi không nghỉ, cuối cùng cũng tới gần Cửu Nguyệt động. Phong cảnh khắp nơi lan tràn một sắc tím dị mộng từ mặt đất lên tít trên cao tới không nhìn thấy, người không tên nhìn nàng, ánh mắt muốn ám chỉ đã 10 ngày rồi, bọn họ đến vứa đúng lúc. Khuê Đan đặt tay lên cửa động, mắt hơi nhắm hờ sau đó mới nói:
“ Đoán trừng không hết đêm nay sẽ mở.”
Người bên cạnh làm dấu nói với nàng:
“ Như vậy chúng ta đợi ở đây đi.”
Khuê Đan đột nhiên bật cười:
“ Ta phát hiện gần đây có ngôi nhà, chi bằng chúng ta vào đó đợi.” vừa nói vừa dẫn đường đi trước.
Hòa thượng vô danh đi phía sau, vẻ mặt ngẩn ra, ngơ ngác, nửa buổi cũng không biết nàng rốt cuộc cười cái gì.
Căn nhà mà bọn họ lui vào nghỉ ngơi vừa vặn chính là nhà của mấy người Lí Sư Sư, Chu Di Cầm còn có A Văn và Sở Tư Thanh, lúc hai người vào bọn họ còn chưa tỉnh mộng, đành giữ phép lịch sự chỉ ngồi bên mái hiên không vào trong. Hòa thượng đưa cho Khuê Đan một chiếc bánh khô hỏi nàng có đói không, Khuê Đan tiện tay cầm lấy, lại nói:
“ Ngươi mười ngày qua không ăn gì, lại đưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-the-tranh-sung/563503/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.