Chỉ cần là người có não là sẽ biết lão già Lâm Vũ đó muốn bắt cóc Tôn Giai Oánh để làm gì, với ý nghĩ dâm uế có tính di truyền mạnh, tất nhiên lão ta còn kinh tởm hơn Lâm Tuấn nhiều. 
Có lẽ lão vẫn không biết rõ thế lực khủng bố của Lạc Tử Khanh, vậy nên ngay lúc này Trần Diệc An đã báo đầy đủ những nước đi và kế hoạch của lão, kể cả con tốt thí Liễu Lam kia cũng không ngoại lệ. 
Thì ra khi bị lão Lý tra tấn đến tàn tệ, Lâm Vũ liền tìm đến chỗ Liễu Lam để lung lạc ả, và tất nhiên sự căm hận của ả đối với Lạc Tử Khanh, nhất là Tôn Giai Oánh chính là vô cùng vô tận! 
Lâm Vũ chỉ sai ả đi bắt Tôn Giai Oánh đến cho lão, lão mở đường cho ả vào được biệt thự và để một lũ tay sai đứng chờ ở ngoài! 
Lạc tổng, bên Liễu Lam đã được âm thầm đưa đi, bọn chúng sẽ không biết chúng ta đã tra ra mọi thứ đâu. À, bên phía cô ta cũng đã khai toàn bộ hành vi của mình rồi! 
Trần Diệc An đẩy đẩy kính mắt, hơi lắc đầu thở dài. 
Thật đúng là độc nhất lòng dạ đàn bà, Liễu Lam vì sự ghen ghét và oán độc của mình nên đã tự chủ trương muốn rạch mặt và hắt axit để hủy hoại khuôn mặt đẹp đẽ của Tôn Giai Oánh, muốn cô xấu xí bất kham để lũ Lâm Vũ không thể rủ lòng xót thương khi hành hạ và hãm hiếp Tôn Giai Oánh. 
Người ta luôn nói nước mắt là thứ vũ khí mạnh mẽ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-the-tai-thuong-tong-tai-mau-quy-xuong/1755999/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.