Suy xét đến việc tiểu cô nương là lần đầu tiên cưỡi ngựa, Dự Vương đi không quá nhanh, hai người liền có cảm giác như cưỡi ngựa ngắm cảnh. Khi gió thổi qua má nàng, Lương Y Đồng nhẹ nhàng nhắm mắt, biểu tình vô cùng thích thú.
Thong thả hành tẩu trong chốc lát, thấy nàng đã thích ứng được, Dự Vương mới tắc tốc một chút, hỏi bên tai nàng, " Lạnh không?"
Lương Y Đồng cười nói, " Không lạnh."
Gió lớn áp đi thanh âm của nàng, sợ hắn không nghe được, nàng khép đôi tay lại, nghịch ngợm mà hô lớn, " Không lạnh, có thể đi nhanh hơn chút."
Chưa từng cưỡi ngựa sẽ vĩnh viễn không biết được gió thổi qua tai này có bao nhiêu thoải mái, Lương Y Đồng không khỏi mở rộng vòng tay. Nghe được tiếng cười của nàng, thần sắc Dự Vương ôn hòa hẳn đi.
Bất tri bất giác đã đi hơn nửa canh giờ, Lương Y Đồng lúc đầu còn đầy hưng phấn sôi nổi thì lúc này tiểu thân thể đã lại lần nữa rúc vào trong lòng Dự Vương. Vòng tay của hắn rất rộng lớn, lại vô cùng có cảm giác an toàn. Lương Y Đồng ăn vạ trong lòng hắn không muốn ra.
Dự Vương muốn đưa nàng tới một thôn trang ở ngoại ô. Thôn trang này ở bên chân núi, cảnh sắc vô cùng đẹp, ngoài ra còn có một khu đua ngựa, tiểu cô nương nếu muốn học cưỡi ngựa thì hắn có thể dạy cho nàng.
Đây là sinh thần đầu tiên của nàng sau khi bọn họ gặp nhau, Dự Vương muốn nàng có những ký ức đẹp đẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-the-kho-do/3324942/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.