Lục Kiều trợn mắt không nói gì chỉ xoay người bước ra ngoài, nàng vừa mới ra khỏi phòng quả nhiên đã nghe được thanh âm bên trong phòng, chờ cho thanh âm trong phòng ngừng hẳn, nàng mới đi vào, vươn tay nhận lấy cái bô trong tay Tạ Vân Cẩn.
,Lúc này, Tạ Vân Cẩn cũng không còn lúng túng nữa, dứt khoát đưa bô vào tay Lục Kiều.
Hắn như thế này đều do nàng làm hại, cho nên hầu hạ hắn là điều nàng phải làm.
Thật ra Lục Kiều cũng không có ngại bẩn, thân là quân y nên thường xuyên sẽ tiếp xúc với những thứ giống như vậy, cho nên chuyện này cũng chỉ là bình thường.
Lục Kiều xoay người đem bô đi đổ, đổ nước ra ngoài, rửa sạch bằng nước trong sân rồi đặt ra ngoài cho mùi hôi bay mất.
Đợi làm xong những việc này, nàng đi rửa tay rồi vào phòng dự tính đi ngủ.
Trên giường, Tạ Vân Cẩn nhìn Lục Kiều nằm xuống chuẩn bị đi ngủ, sắc mặt hắn không tốt, lại mở miệng nói: "Còn tay ta vẫn chưa rửa thì sao?"Lục Kiều rất muốn hỏi một câu, không để yên cho nàng được sao?Nhưng mà nghĩ lại con người độc ác này tương lai sẽ làm Thủ Phụ đại nhân, nên nàng chỉ có thể đứng dậy chấp nhận số phận, lấy nước rửa tay cho Tạ Vân Cẩn, đợi cho những việc này làm xong thì đêm cũng đã khuya, cả nhà yên lặng đi ngủ.
Ngày hôm sau, trời vừa tờ mờ sáng Lục Kiều đã thức dậy để đi lên núi, như vậy nàng mới có thể giảm béo, còn có thể lấy được một ít củi.
Sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-the-co-khong-gian-day-con-lam-giau/4390546/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.