Doãn đại nương ngẩng đầu nhìn Tiêu Lan,ánh sáng trong phòng chứa củi mờ tối, bà ta lại đói bụng đến váng đầuhoa mắt, chỉ cảm thấy có một bóng đen cao lớn đứng ở cửa, bà ta nhìnkhông rõ.
”Đại nương đã biết vì sao mình bị nhốt trong này chưa? “
Giọng Tiêu Lan truyền tới, nghe hơi xa xôi, Doãn đại nương hơi há mồm, cổ họng khô rát đau đớn, nói không ra lời.
”Ngươi là người bên cạnh Hoàng hậu nương nương, bị chỉ định đến chỗta, trong lòng tám phần đã có chuẩn bị, là không sợ chết”, Tiêu Lan vuốt vuốt tay áo, “Bất quá ta cũng không thể cho ngươi tận trung với chủ tửnhanh như vậy được”, hắn tiếp nhận ngọc bài trong tay Cảnh nương tử,đung đưa nói: “Thứ này tìm được trong nhà của ngươi, là đồ chơi Hoànghậu ban thưởng?”
Ánh mắt Doãn đại nương sáng lên trong chớp mắt, quay người lao vềphía trước muốn giật lấy, đáng tiếc người không thăng bằng, trực tiếpchôn mặt trong cỏ khô.
”Để ta đoán xem”, Tiêu Lan nửa ngồi xổm người xuống, nói: “Biện pháp kia của Hoàng hậu nương nương, dự định bao lâu thì lấy mạng ta? Batháng, nửa năm, một năm? Trong lúc làm việc này ngươi cũng phải thôngbáo cho Hoàng hậu, vậy người đưa tin đâu? “
Doãn đại nương dùng sức ngẩng đầu lên, khóe miệng hạ xuống không có ý tốt.
”Thời điểm này không cần tiếp tục hao tâm tổn trí để ly gián nữa”,Tiêu Lan nói: “Ta biết người đã chết lúc mới vừa đến Bộc Dương, cũng coi như vận khí các ngươi không tốt.”
Doãn đại nương vô thức co
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-te/1916987/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.