Lão ngu dẫn đám người đến một cái thôn, sau đó giới thiệu nói.
" Đây là Vân Hà thôn, thôn dân ở đây đều đã chuyển đi hết rồi, chỉ còn một ít người không muốn di rời còn ở lại. tất cả nam tử đều bị Thiết Doanh Trại bắt lên núi, ai không chịu phục tùng sẽ bị bắt đi làm việc nặng nhọc, ai đồng ý gia nhập Thiết Doanh Trại sẽ có cơ hội được sống. vì để cứu muội muội cũng như những người khác, chúng ta liền gia nhập, sau đó Dương Đại Truỳ liền giao cho ta trọng trách quản lý người một thôn, lúc đến bắt hai người, người của ta chỉ có ba bốn người, phần còn lại đều là người trước kia của thiết doanh trại."
Ngu Huynh nói xong bèn nhắc nhở mọi người.
" Tùy ý lựa, xem thích gian nào thì ở, Thiết Doanh Trại bị diệt rồi, giờ chúng ta sẽ không gặp nguy cơ nữa"
Mọi người vui vẻ hoan hô, liền mang theo gia quyến nhà mình bắt đầu đi xung quanh chọn nhà.
Hạ Huyền tinh mắt, vừa nhìn liền chọn một gian trông còn rất mới, Lão ngu cười nói “ Vân công tử quả nhiên có mắt nhìn, đây là phòng ở trước kia của một vị tú tài, nhà hắn trung cử nhân liền đã dọn đi, chỉ còn lại nhà cửa không người ở, có thể nói khác Vân Hà Thôn gian phòng này là kiên cố nhất."
Hạ Huyền nghe vậy cũng cười đáp lại vài câu, hai người lại tiếp tục đi phía trước nhìn.
Tiêu Nguyệt chán nản nhìn ngắn tòa nhà cũ nát, xem không ra cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-sung-dac-cong-vuong-phi/3739823/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.