Tiêu Nguyệt được gia đinh dẫn đến một căn phòng trống, Chỉ có nàng được phép đi vào, Tiểu Kỳ đành ở bên ngoài canh chừng.
Ỷ Lâm đã đứng chờ sẵn, vừa thấy nàng liền khom người nói “ Ỷ lâm tham kiếm công tử"
Tiêu Nguyệt phất tay, nàng nhìn quanh một vòng trong phòng, phát hiện xung quanh rất sạch sẽ, hẳn là phòng giành riêng cho khách quý.
“ Công tử, đêm đã khuya, để nô gia hầu hạ ngài "
Ỷ Lâm đột nhiên lấn tới, đương lúc muốn chạm đến Tiêu Nguyệt khi liền bị ngăn lại.
Tiêu Nguyệt đẩy ra Ỷ Lâm, chán ghét hiện rõ trên mặt.
Ỷ Lâm ai da một tiếng, làm bộ uất ức nói “ Công tử làm đau ta ~"
Tiêu Nguyệt "......"
Đang nghe lén bên ngoài người "....."
Chà! công tử uy vũ quá!!
“ Không phải nói nghe đàn ngắm trăng sao?”
Hành động như vậy là có ý gì?
Nghe Tiêu Nguyệt lạnh nhạt như vậy, Ỷ Lâm khẽ cười, nói “ Công tử gia giá cao như vậy, không phải để được ở cùng một đêm với nô gia sao?"
Giả bộ thanh cao cho ai xem chứ?
Loại Nam nhân giống Tiêu Nguyệt, đều cùng một hạng người mà thôi.
Nhìn Ỷ Lâm y phục không quá chỉnh tề, Tiêu Nguyệt vào thẳng vấn đề chính.
" Ngươi có muốn rời khỏi đây không?”
Nghe vậy Ỷ Lâm khẽ sửng sốt, chợt cười giảo hoạt “ Công tử muốn chuộc nô gia sao?”
Tiêu Nguyệt Ánh mắt thanh triệt “ Nếu cô muốn, ta sẽ chuộc cô ra"
Ỷ Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-sung-dac-cong-vuong-phi/3739814/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.