Tiêu Nguyệt được gia đinh dẫn đến một căn phòng trống, Chỉ có nàng được phép đi vào, Tiểu Kỳ đành ở bên ngoài canh chừng.
Ỷ Lâm đã đứng chờ sẵn, vừa thấy nàng liền khom người nói “ Ỷ lâm tham kiếm công tử"
Tiêu Nguyệt phất tay, nàng nhìn quanh một vòng trong phòng, phát hiện xung quanh rất sạch sẽ, hẳn là phòng giành riêng cho khách quý.
“ Công tử, đêm đã khuya, để nô gia hầu hạ ngài "
Ỷ Lâm đột nhiên lấn tới, đương lúc muốn chạm đến Tiêu Nguyệt khi liền bị ngăn lại.
Tiêu Nguyệt đẩy ra Ỷ Lâm, chán ghét hiện rõ trên mặt.
Ỷ Lâm ai da một tiếng, làm bộ uất ức nói “ Công tử làm đau ta ~"
Tiêu Nguyệt "......"
Đang nghe lén bên ngoài người "....."
Chà! công tử uy vũ quá!!
“ Không phải nói nghe đàn ngắm trăng sao?”
Hành động như vậy là có ý gì?
Nghe Tiêu Nguyệt lạnh nhạt như vậy, Ỷ Lâm khẽ cười, nói “ Công tử gia giá cao như vậy, không phải để được ở cùng một đêm với nô gia sao?"
Giả bộ thanh cao cho ai xem chứ?
Loại Nam nhân giống Tiêu Nguyệt, đều cùng một hạng người mà thôi.
Nhìn Ỷ Lâm y phục không quá chỉnh tề, Tiêu Nguyệt vào thẳng vấn đề chính.
" Ngươi có muốn rời khỏi đây không?”
Nghe vậy Ỷ Lâm khẽ sửng sốt, chợt cười giảo hoạt “ Công tử muốn chuộc nô gia sao?”
Tiêu Nguyệt Ánh mắt thanh triệt “ Nếu cô muốn, ta sẽ chuộc cô ra"
Ỷ Lâm bật cười, cảm thấy tiểu công tử này rất thú vị.
“ Công tử đừng đùa, nô gia sẽ tin là thật mất"
Tiêu Nguyệt ngồi lên ghế trước bàn, không quan tâm nói “ Ta thấy cô nương rất hợp mắt duyên, vì thế mới muốn chuộc cô ra mà thôi"
Ỷ Lâm nụ cười dần thu lại.
Mắt hẹp nhìn Tiêu Nguyệt một hồi.
Thú thật, Ỷ lâm có chút động tâm.
Nếu có thể ra ngoài, ai mà lại không muốn chứ?
Bất quá nàng ta chỉ là một nữ nhân thấp hèn, chuộc thân cho nàng ta ít nhất cũng đến mấy vạn lượng vàng, ai sẽ nguyện ý tiêu tiền vì nàng ta chứ?
“ Ta chỉ là một nữ nhân chốn phong nguyệt, công tử thật sự nguyện ý sao?”
Tiêu Nguyệt “ Ta nói rồi, chỉ cần cô muốn hay không "
Ỷ Lâm có chút suy tư, nàng ta cũng không ngốc đến mức cho rằng Tiêu Nguyệt có ý tốt, dù sao mới gặp mặt lần đầu, Tiêu Nguyệt vì sao phải bỏ nhiều tiền như vậy để chuộc nàng ta?
Nếu chỉ vì làm ấm giường, có thể tìm một cô nương trong sạch, nhìn Tiêu Nguyệt tuấn mỹ mặt mày, trông không giống người thích chuyện nam nữ. Ỷ Lâm nghĩ không ra nàng vì sao phải nói như vậy.
“ Muốn chuộc nô ra cũng được, bất quá còn phải xem công tử có nguyện ý không, để chuộc được nô gia, phí rất nhiều tiền đó"
Ỷ Lâm mị hoặc nói.
Tiêu Nguyệt cười nhạt “ Ta vừa lúc đang cần một nha hoàn thân cận, lúc thích hợp có thể bảo vệ ta mà thôi"
Ỷ Lâm khoé môi giật giật, cố gắng làm ra không để ý nói “ Công tử thật là, nô gia cùng lắm là một cô nương chân yếu tay mềm, sao có khả năng bảo vệ huynh được? có thể hầu hạ công đã là sức cùng lực kiệt, à còn nữa.." Ỷ Lâm cười “ nếu công tử không chê, ta cũng có thể làm ấm giường cho ngài nha ~"
Tiêu Nguyệt không bị lời nói khiêu khích của Ỷ Lâm làm cho đả động, vẫn giữ nguyên quy tắc tựa tiếu phi tiếu “ ta phát hiện độc trong người cô đã có xu hướng lan ra lục phủ ngũ tạng, cô thật sự không muốn ra ngoài?”
Toàn thân Ỷ Lâm cứng đờ, kinh ngạc nhìn Tiêu Nguyệt.
“ Ngươi?.....sao lại biết!”
Đến nước này rồi, Ỷ Lâm cũng không giấu giếm thêm nữa. cảnh giác nhìn Tiêu Nguyệt.
Tiêu Nguyệt “ ta có thể giúp người giải độc, còn có chuộc ngươi ra ngoài, bất quá với một điều kiện, ngươi phải làm nha hoàn bên cạnh ta ba năm, sau ba năm, ta sẽ thả cho ngươi được tự do"
Ỷ Lâm cười nhạt “ Ngươi không sợ ta sẽ phản bội ngươi à?"
“ Nếu thật có ngày đó, ta sẽ đánh gãy chân ngươi, vậy là được rồi"
Ỷ Lâm khoé miệng run rẩy, nàng ta có cảm giác, nam nhân này nói được thì nhất định sẽ làm được.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]