- Hi Nhượng, trẫm biết ngươi muốn có công tích, nhưng Phụ hoàng khuyên ngươi một câu, điều hiện tại ngươi nên lo lắng chính là ngày sau có thể sống sót hay không.
Tào Vương vẻ mặt nghiêm trọng, thi lễ nói:
- Phụ hoàng, nhi thần đã hiểu.
Chu hoàng đế gật đầu, nói:
- Trẫm đã quyết định tứ phong Triệu Khuông Dẫn làm Giang Ninh quận vương. Ngày mai ngươi mang theo thánh chỉ và công văn phong thưởng các công thần khác đi Giang Nam tuyên dụ đi.
Tào Vương ngẩn ra, lập tức kinh ngạc nói:
- Phụ hoàng muốn phong Quận vương?
Chu hoàng đế gật đầu, nói:
- Đúng vậy. Trẫm nhất định phải cùng Triệu Khuông Dẫn tranh đoạt lòng quân ủng hộ. Trẫm phải gia tăng hoàng ân thì mới có khả năng áp chế Triệu Khuông Dẫn mê hoặc và lung lạc quân tâm.
Tào Vương gật đầu, nói:
- Nhi thần đã hiểu.
- Ngươi đi Giang Nam rồi, có thể ở lại Giang Ninh, cũng có thể trở về trong quân của Trương Vĩnh Đức. Trẫm tùy ngươi lựa chọn.
Chu hoàng đế nói.
Tào Vương ngẩn ra, suy nghĩ một chút nói:
- Nhi thần nguyện đến trong quân của đại cô phụ (dượng cả).
Chu hoàng đế gật đầu, ôn hòa nói:
- Trí giả không đứng dưới tường sắp sập (*). Nếu ngươi không muốn ngày sau trở thành con rối của Hoàng đế, vậy rời xa Triệu Khuông Dẫn một chút.
(*) nói tới thái độ làm người của trí giả là phải rời xa nơi nguy hiểm, phòng họa khi chưa xảy ra, một khi thấy mình rơi vào nguy hiểm thì phải đúng lúc rời khỏi.
- Phụ hoàng muốn cho nhi thần đi Hà Tây gặp Lục Thiên Phong sao?
Chu hoàng đế ôn hòa nói:
- Trẫm không buộc ngươi đi. Mà là Hi Nhượng sắp đi Giang Nam, nếu ngươi cũng muốn ra bên ngoài một chút, thì có thể đến Tây bộ nhìn xem. Nếu không muốn thì cũng không sao.
Thái tử suy nghĩ một chút, thi lễ nói:
- Nhi thần không muốn đi ra ngoài. Nhi thần nguyện ở lại Khai Phong phủ vì Phụ hoàng phân ưu.
Thái tử và Tào Vương hành lễ rồi rời đi. Chu hoàng đế dựa người trên long ỷ, nhắm mắt lại, sắc mặt lộ rõ vẻ mệt mỏi, thật lâu sau, ông ta mới mở mắt, ngồi thẳng dậy, lấy thẻ tre đề bút.
- Tuyên chiếu, Phó sứ Ly Thạch quân Vân Cẩm Đông dẫn năm ngàn Ly Thạch quân quay về Khai Phong phủ, phòng ngự Thạch Châu báo cho Lục Thiên Phong đến tiếp quản.
Chu hoàng đế viết xong chiếu thư, đứng dậy rời khỏi điện Văn Đức, đi hậu cung dưỡng thần.
*****
Bốn ngày sau, tín sử truyền chiếu đã phi ngựa tới Thạch Châu, gặp được Vân Cẩm Đông trấn thủ Thạch Châu. Vân Cẩm Đông tiếp chiếu thư hết sức bất ngờ, vội lệnh cho người đi Hà Tây truyền tin, cũng để lại một quan tướng tâm phúc trấn giữ. Y rút tuyển năm ngàn tướng sĩ rồi chỉnh quân, xuất phát rời khỏi Thạch Châu.
Vì sao Vân Cẩm Đông không chờ Lục Thất hồi âm, đó là bởi trước đó y đã cùng Lục Thất giao hẹn. Hẹn sẵn chỉ cần Vân Cẩm Đông nhận được mệnh lệnh của triều đình Chu quốc, thì phải độc lập hưởng ứng nghe lệnh làm việc. Chu hoàng đế không có hạn định ngày Vân Cẩm Đông quay về, nhưng Vân Cẩm Đông cũng không đợi hồi âm của Lục Thất, mà lập tức xuất phát, càng hiển lộ sự phục tùng tuyệt đối quân lệnh của triều đình.
Vân Cẩm Đông đi rồi, nhưng Thạch Châu còn có hơn một vạn quân nhu binh, cũng chính là công dũng dưới hình thức quân quản, nhiệm vụ chủ yếu là khai thác than đá. Thạch Châu bây giờ, từ sau khi Lục Thất rời khỏi, lục tục hấp dẫn hơn bốn vạn dân nhập cư. Đã không còn chiến tranh tàn phá bừa bãi, Thạch Châu lại phát triển thương nghiệp coi trọng nông nghiệp, nhất là than đá và luyện khí cụ bằng thiết đã mang đến của cải thật lớn. Người dân đương nhiên nguyện tụ tập đến địa phương giàu có, hơn nữa bốn vạn dân di dời có hơn phân nửa đến từ châu vực của Tấn quốc công.
Lục Thất nhận được thông báo của Vân Cẩm Đông cũng cảm thấy bất ngờ, ngờ vực Chu hoàng đế điều Vân Cẩm Đông đến Khai Phong phủ phải chăng là muốn giữ làm con tin. Tuy nhiên Chu hoàng đế lệnh Vân Cẩm Đông suất quân đi Khai Phong phủ còn có một loại khả năng khác, đó là Chu hoàng đế muốn thay đổi một bộ quận Cấm quân của Khai Phong phủ.
Đối với việc Chu hoàng đế vẫn không bổ nhiệm vị trí Thứ sử Thạch Châu, Lục Thất tuy có ngoài ý muốn nhưng vẫn hiểu được, Chu hoàng đế là muốn dùng hắn uy hiếp Tấn quốc công. Hà Tây cách Thạch Châu rất xa, nhưng nếu Tấn quốc công có tâm tạo phản, tất sẽ không muốn nổi lên việc binh đao với Lục Thiên Phong trước, mà hy vọng Lục Thiên Phong có thể xem chừng.
Bởi vì đã cùng Hạ quốc đạt thành ước hẹn chung sống hòa thuận, cho nên sau khi Lục Thất nhận được tin, chỉ điều năm trăm quân lực đi Thạch Châu, tượng trưng tiếp quản phòng ngự Thạch Châu. Sở dĩ Lục Thất không điều nhiều hơn quân lực đi Thạch Châu, một là không muốn quân lực Hà Tây rời đi, hai là không nghĩ tạo thành áp lực uy hiếp Tấn quốc công. Nếu Tấn quốc công có tâm đột kích Thạch Châu, thế thì hai vạn quân lực trú đóng tại Thạch Châu cũng sẽ đồng dạng tùy theo tình thế không ổn mà trốn chạy.
Đối với việc Vân Cẩm Đông tiếp chiếu làm việc, Chu hoàng đế cũng rất bất ngờ. Ông ta cho rằng Vân Cẩm Đông sẽ lấy Lục Thiên Phong như thiên lôi sai đâu đánh đó. Vân Cẩm Đông lĩnh quân đi rất nhanh, sáu ngày là đã tới Khai Phong phủ, trước đó cũng đã cho thuộc hạ cưỡi ngựa đi thông báo.
Xu Mật viện nhận được tin báo, lập tức thỉnh chỉ Hoàng đế. Hoàng đế hạ chỉ, Vân Cẩm Đông nhậm chức Phó đô chỉ huy sứ Bộ quân ti, tương ứng Hổ Dực tả quân thuộc biên chế Cấm quân kinh thành. Không lâu sau, từ Bình Lư Tiết Độ Sứ quân ở Thanh Châu, Vũ Ninh Tiết Độ Sứ quân Từ Châu, mỗi nơi điều đến hai ngàn năm trăm tướng sĩ, hợp thành năm ngàn tướng sĩ Hổ Dực hữu quân. Khai Phong phủ lập tức có hơn một vạn Cấm quân xa lạ.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]