🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Phương Trúc ngẩng mặt lên, khuôn mặt nàng sạch sẽ trông như vừa sửa soạn qua, đầu tóc chắc là do xô đẩy với nô bộc nên mới ra như thế. Ánh mắt Phương Trúc nhìn Từ thị như nhìn một đấng cứu thế, Từ thị quay đầu nhìn hai mẹ con Phương Liễu. Từ thị đã đoán ra vấn đề, cũng nhìn thấy vết thương trên mặt Phương Trúc, vết thương này còn mới, hẳn là đã rất cố gắng mới tới trước mặt bà được.

Từ thị cười hiền hòa nói: “Con về nghỉ ngơi đi, hôm khác khỏe lại ta sẽ lại tới! Yên tâm ta sẽ không lừa con.”

Phương Trúc gật đầu thật mạnh, sau đó rời đi. Trước khi trở về Từ thị có nói vài câu với Phương phu nhân. Phương Trúc không biết điều này, nàng chỉ biết mấy ngày sau đó nàng sống cực kỳ thoải mái cũng không có ai đánh đập hay hành hạ gì nàng nữa.

Từ thị trở về nhà gọi Thời Vân Triệt vào nói chuyện, Thời Vân Triệt không giấu được nữa đem chuyện kể hết ra. Từ thị nhăn mày nói: “Vân Triệt nếu như con chỉ vì thương hại nàng mà cưới nàng về thì đối với nàng sẽ chỉ thêm đau khổ, con cũng sẽ không hạnh phúc! Nữ nhân khổ hạnh trên đời có rất nhiều, con cũng không thể gặp một người cứu một người”

Từ thị đã tính toán nếu Thời Vân Triệt đã muốn cứu nhà họ cũng không thể thất hứa, Từ thị sẽ tìm giúp Phương Trúc một nhà tốt, không nhất thiết phải cưới về nhà.

Thời Vân Triệt ngoan ngoãn nghe giáo huấn, sau đó hắn nghiêm túc suy nghĩ cuối cùng trả lời mẫu thân. “Mẫu thân con nghiêm túc muốn cưới nàng ấy, tuy con không yêu nàng ấy nhưng con cảm thấy nàng ấy rất đặc biệt.”

Từ thị thấy con trai kiên quyết cũng không thuyết phục nữa, ngày hôm sau Từ thị một lần nữa dẫn theo bà mối tới cửa cầu thân. Lần này thuận lợi bàn xong, sính lễ cũng đã hạ. Qua năm mới tháng ba sẽ thành thân.



Từ thị đem chuyện này kể với Thời Quân Dao, Thời Quân Dao chỉ cười nói đại ca lớn rồi, cứ để đại ca tự mình tính toán. Thời Quân Dao cho người tìm hiểu về Phương Trúc, sau khi biết được hoàn cảnh của Phương Trúc, Thời Quân Dao đã lặng người rất lâu. Sau đó quyết định ủng hộ Thời Vân Triệt, nàng còn tự mình ra mặt cho Vũ Nương tới cửa Phương gia chống lưng cho Phương Trúc. Còn nói nếu như Phương gia giám sau lưng lừa lọc, làm chuyện tổn hại tới Phương Trúc nàng sẽ không tha. Cũng vì Thời Quân Dao ra mặt mà kế hoạch tráo tân nương của Phương Liễu không thể thực hiện được.

Tháng ba năm An Nguyệt thứ nhất, hoa đào bay khắp đường phố Thời Vân Triệt mặc Hỉ phục đỏ thẫm cưỡi bạch mã tới cửa Phương gia đón Tân nương.

“Tân nương tử xuất giá thôi!” Bà mối vào giọng nói, trong tiếng hò reo chúc mừng của mọi người Thời Vân Triệt đỡ nàng vào trong kiệu hoa.

Phương Trúc ngồi trong hỷ phòng cả người cứ lâng lâng như đang mơ, nàng sợ tỉnh giấc sẽ mất tất cả. Nàng không muốn trở về Phương gia đó một chút nào. Tiếng náo động ngày càng gần, Phương Trúc khẩn trương nắm chặt vật áo. Đám người chen chúc nhau vào náo động phòng, sau khi Thời Vân Triệt dùng gậy mở khăn trùm đầu của nàng ra tất cả mọi người mới nói vào câu trêu ghẹo rồi rời đi.

Không khí rơi vào lúng túng, Phương Trúc thấy hắn ngồi gần mình hai má nàng đỏ bừng lên. “Tướng quân nhìn ta như thế, ta không tự nhiên!”

Thời Vân Triệt lúng túng thu mắt lại, Phương Trúc hôm nay rất đẹp khác hẳn hình ảnh nhếch nhác mỗi lần gặp hắn trước đây, làm Thời Vân Triệt thất thần. Có lẽ do tác dụng của rượu nên Thời Vân Triệt cũng lớn gan hơn, hắn nói: “Nàng hôm nay rất đẹp!”

Hai má Phương Trúc càng đỏ thêm, nàng cẩn trọng mở miệng: “Tướng quân ta giúp chàng thay y phục!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.